Sai Phi Dụ Tình

Chương 56 : Hắn muốn nạp trắc phi (2)

Ngày đăng: 16:27 30/04/20




Cứ tưởng rằng nàng là một cô gái thiện lương đơn thuần, xem ra, hắn đã nhìn lầm người.



"Thật sự ……………. là ……………. nàng!" Gương mặt Bách Lý Hàn trở nên tái nhợt, lộ ra sự thống khổ và không tin được.



Lưu Sương thống khổ nghe Bách Lý Hàn gằn giọng nói từng chữ một, đúng là lạnh đến muốn đóng băng người nghe. Cái gì gọi là thật sự là nàng? Xem ra, trong mắt hắn, sớm đã kết luận là nàng làm tất cả!



Hắn không hoài nghi Đại Mi Vũ một chút nào sao? Xem ra cán cân tình cảm của hắn vẫn nghiêng về Đại Mi Vũ như trước kia. Hắn không tin tưởng nàng, phí công giải thích chỉ khiến hắn coi nàng là kẻ tiểu nhân thích ngụy biện, càng khiến hắn xem thường nàng.



Lòng của nàng sớm đã lạnh lẽo, cứ để hắn nghĩ vậy đi! Tốt nhất là bởi vậy mà hưu (li dị) nàng, để nàng ra đi.



Kỳ thật không phải Bách Lý Hàn chưa từng hoài nghi Đại Mi Vũ, hắn chỉ không tin được có người nào lại nguyện ý phá hỏng dung mạo của chính mình. Người nào có thể biến gương mặt của mình thành ác quỷ chứ, ngay cả khi giá họa thành công, dung nhan cũng không còn nữa, chẳng phải là phá đi hạnh phúc cả đời sao.



"Vương gia, ngươi không nên trách lầm Vương phi, là do Mi Vũ mạng khổ!" Đại Mi Vũ túm tay áo Bách Lý Hàn , đau khổ cầu khẩn , đôi mắt vẫn ầng ậc nước.



Tới giờ phút này rồi, Mi Vũ còn đang đau khổ vì Lưu Sương cầu tình, thật là khoan dung rộng lượng.



Bách Lý Hàn nhìn đôi mắt Đại Mi Vũ thâm u thê lương , trước mắt đột nhiên hiện ra đôi mắt của mẫu hậu. Từ khi hắn biết nhớ, chưa từng thấy mẫu hậu cười, trong đôi mắt của bà, có sầu bi lắng động, trong sáng thê lương như đôi mắt của Mi Vũ lúc này .



Sự thống khổ bất lực của Đại Mi Vũ , không nghi ngờ gì nữa, chính là một ngọn lửa, thiêu lý trí của Bách Lý Hàn cháy rụi ra tro.



Hắn nhìn đôi mắt bình tĩnh không gợn sóng của Lưu Sương, làm ra chuyện như vậy , nàng vẫn còn thờ ơ lạnh nhạt không chút động lòng, giống như thể chuyện này chẳng hề liên quan tới nàng.



Bách Lý Hàn bước về phía trước, một tay túm lấy Lưu Sương lôi đi, một tay nắm cằm nàng , tay kia uy hiếp ấn lên mặt Lưu Sương.



Đau đớn làm cho Lưu Sương hoa mắt, Lưu Sương nhìn không rõ mặt Bách Lý Hàn nữa, chỉ mơ hồ thấy đôi mắt hắn thống khổ lạnh lẽo.



Hắn muốn giết nàng sao?



Vì Đại Mi Vũ hắn muốn giết nàng sao?



Lưu Sương đau khổ nghĩ đến đó, liền thấy Bách Lý Hàn nhíu mày, hắn chậm rãi há mồm, phun ra những câu từ lạnh lẽo.



"Ngươi đã ác độc như vậy, ta không ngại cho ngươi nếm thử cảm giác hủy dung!"



Móng tay sắc nhọn lướt trên gương mặt Lưu Sương, bén ngọt như dao, những giọt máu nóng hổi chảy ra từ vết thương, từng giọt chậm rãi chảy trên gương mặt trắng nõn của Lưu Sương. (TT_TT)



Cảm giác đau đớn lan tỏa toàn thân, ngưng tụ trong lòng, Lưu Sương cảm thấy lạnh thấu xương.
Vừa gặp đã yêu! Người con gái hắn vừa gặp đã yêu thủy chung là Đại Mi Vũ.



Mặc kệ nàng biến thành cái bộ dạng gì, bổn vương vẫn yêu nàng!



Những lời tâm tình đấy, Lưu Sương cũng từng nghe được trong một giấc mộng ngắn ngủi nào đó.



Nàng không ngờ, khi chính thức nghe được hắn nói những lời đó, hắn nói với người con gái khác.



Hắn nói yêu!



Hắn yêu nàng!



Nàng vẫn nhớ , khi hắn biểu lộ tình cảm với nàng, hắn chỉ nói là thích. Một người, có thể thích rất nhiều người, nhưng chỉ có thể yêu duy nhất một người.



Yêu và thích, đâu chỉ hơn kém ngàn vạn lần.



Bách Lý Hàn ôm lấy Đại Mi Vũ, lạnh giọng dặn dò các thị nữ nhanh chóng đi truyền ngự y, sau đó nhanh chóng đi như bay ra ngoài.



Khi đi ngang qua Lưu Sương, hắn có một chút dừng lại, thản nhiên đưa mắt liếc nàng một cái, sau đó vội vã đi ra ngoài.



Vạt váy bị hắn lướt đi như cơn gió khẽ bay lên .



Nhìn bóng lưng hắn lạnh lẽo , Lưu Sương đau khổ nhắm mắt, một giọt nước mắt chậm rãi tuôn xuống.



Nàng rốt cục vẫn không kiềm chế được nước mắt, nàng rốt cuộc lại yếu ớt rồi!



Bách Lý Băng nhìn nước mắt Lưu Sương , lau đi vết máu trên mặt nàng, trong lúc nhất thời, máu tươi cùng nước mắt đan xen.



Hắn chưa từng thấy nàng khóc bao giờ, không ngờ, nước mắt của nàng lại có uy lực lớn như vậy, khiến trái tim hắn đau như bị bóp nghẹt .



Nước mắt của nàng, càng khiến hắn hạ quyết tâm.



Ở bên hoàng huynh , nàng sẽ không tìm được hạnh phúc , chỉ có hắn, mới có thể làm cho nàng hạnh phúc chân chính.



Cho nên, hắn nhất định phải chặt đứt tình cảm giữa hai người bọn họ, làm cho Sương Sương hoàn toàn dứt khoát những si niệm với hoàng huynh.