Sam Sam Đến Đây Ăn Nè!
Chương 31 :
Ngày đăng: 18:45 19/04/20
Sam Sam đến đây ăn nè! - Chương 19
Sam Sam sau khi ngủ thẳng giấc đến ngày hôm sau, mở to mắt, mơ mơ màng màng theo quán tính mặc áo và mang dép chạy vào toilet, lại mơ mơ màng màng bóp kem bắt đầu đánh răng…
“Xoạt xoạt…… Xoạt xoạt…… Xoạt xoạt…… “
Đột nhiên Sam Sam cắn phải bàn chải đánh răng.
Sam Sam ngẩng dầu, mở to 2 mắt nhìn chính mình trong gương. Không, không thể nào… Cô có phải hay không còn chưa tỉnh ngủ a, bằng không chắc do uống rượu mà sinh ra ảo giác. Cô nhớ rất rõ, rất rõ tối qua Tổng tài đại nhân tỏ tình với cô. Hơn nữa, cô còn dứt khoát cự tuyệt _ __!!!
Cự tuyệt …… Sam sam thiếu chút nữa đã đem bàn chải đánh răng cắn đứt.
Vội vàng đánh răng rửa mặt, đến nỗi vẫn chưa thay áo ngủ, Sam Sam liền chạy vọt xuống dưới lầu. Kỳ thật Sam Sam cũng không biết chính mình chạy xuống làm cái gì, cô chỉ biết là phải chạy xuống lầu xác minh lại những gì xảy ra ngày hôm qua có phải là sự thật hay không.
Không có người nào dưới lầu cả, trong ngõ nhỏ cũng chẳng có ai, chỉ duy nhất một mùa đông hiu quạnh. Sam Sam mơ hồ nhìn nơi tối qua Phong Đằng dừng xe rùi ngẩng đầu nhìn nhìn bầu trời… Tuy rằng mỗi câu cô nói với Phong Đằng cô đều nhớ rất rõ ràng nhưng trong long cô vẫn khăng khăng những điều xảy ra tối qua chỉ là ảo giác… Cô làm sao có lá gan lớn đến nỗi cự tuyệt Tổng tài đại nhân =.=
Không không, trọng điểm là, tổng tài đại nhân làm sao có thể thổ lộ tình cảm với cô chứ.
Sam sam cứ thế vừa đi lên lầu vừa thôi miên chính mình, vừa vặn gặp bác gái nhà bên đang xuống lầu.
Bác gái nhìn cô và cười hỏi:“Tiểu cô nương, đi đâu đấy?”
Tuy nói thành phố lớn ít ai qua lại với nhau, nhưng Sam Sam là người tử tế, mỗi lần gặp ai cũng đều lễ phép chào hỏi và thường xuyên qua lại với hàng xóm nên họ và Sam Sam dần trở nên thân thiết.
“Ha ha, bác đi ra ngoài à? Cháu chỉ đi dạo loanh quanh thôi.” Sam Sam ý thức được bộ dạng mình giờ rất kỳ dị nên chỉ cười giả lả rồi đi lên lầu.
Không ngờ bác gái rất nhiệt tình hỏi chuyện Sam Sam.
“Đêm hôm qua, người đưa cháu về nhà là bạn trai cháu phải không?’’
“A?” Đêm hôm qua? Bạn trai? Sam sam cả người run lên.
“… Bạn nghĩ rằng mình là bạn sao =.=” Mỗi ngày đều lười nhác làm bạn với giường, thật không nói nổi.
“Hắc hắc, mình hỏi bạn, năm nay khi nào bạn về nhà?
“Mình đặt vé tàu đêm 30.”
“Này này này, mình sẽ về sớm hơn bạn đó, hắc hắc, bảo trọng nhé Sam Sam.”
Song Nghi cảm thấy vui sướng khi người khác gặp họa, nhưng tâm tư Sam Sam hoàn toàn k chú tâm vào cuộc nói chuyện, cũng không nghe kỹ Song Nghi nói cái gì, cô không tự chủ được nói:“Song nghi, mình có việc muốn hỏi bạn.”
“Chuyện gì? Nói mau, mình lập tức giải quyết cho bạn.”
Sam Sam mở miệng định nói gì đó nhưng lại không nói nên lời, ấp úng nửa ngày rùi mới nói: “Không có gì cả”
“Nói mau lên!” Song Nghi quát lên 1 cách hung tợn,“Ghét nhất ai nói chuyện một nửa mà không chịu nói tiếp. Thật bực mình >,< ”
“…….” Sam sam chần chừ một chút,“Song nghi, nếu có 1 người con trai vừa đẹp trai vừa giàu có tỏ tình với 1 người con gái thì người con gái đó phải làm gì bây giờ?”
“À, nếu như trong tiểu thuyết thì người con gái đó sẽ chấp nhận liền, sau đó tác giả có thể kết thúc câu chuyện, hắc hắc hắc hắc.”
“…… Nếu như không phải trong tiểu thuyết thì sao?”
“A? Thì phải nắm bắt cơ hội chứ sao, nhanh nhặt thẻ tín dụng!” Song Nghi cười hai tiếng đáng kinh, sau đó háo sắc nói “Bất quá thì sờ một chút rồi bỏ xuống.”
“Vì sao?”
“Trời! Cái thẻ tín dụng cho bạn cũng có ích lợi gì, bạn có biết mật mã đâu:-