Sam Sam Đến Đây Ăn Nè!
Chương 59 : Thiên ngoại 5 Cây quất vàng
Ngày đăng: 18:45 19/04/20
Ads
Khi bác Vương bước vào phòng khách, Sam Sam đang ngồi
trước lò sưởi ở ngồi nhà cũ của Phong gia bưng laptop chơi game.
Mộng du giang hồ 2 mới ra đang được thử nội bộ, hình ảnh tuyệt đẹp, system mới
tinh lập tức tạo nên một phong trào rầm rồ trong phạm vi game mạng, tài khoản
chơi thử trên mạng rất khó đăng kí, có điều là vợ boss của bên đầu tư, Sam Sam
đương nhiên không thể gặp khó khăn nào cả.
Ngồi trên tấm thảm dày,
dựa vào gối êm, bên tay trái đặt hộp ăn vặt, bên tay phải đặt trà bưởi nóng
hổi, ngả về phía lò sưởi ấm áp, đánh boss, uống trà, trong ngày đông tuyết rơi
này, thật mãn nguyện quá đi.
Bác Vương bước nhẹ đến
báo: “Phu nhân, đại tiểu thư và cậu* (chồng Phong Nguyệt) đến rồi.”
Mỗi lần Sam Sam nghe thấy
bác Vương gọi hai tiếng “phu nhân” đều rất ngại 囧, đương nhiên Ngôn Thanh bị gọi là cậu còn ngại hơn
cô, có điều bác Vương là bậc bô lão của Phong gia, tuổi tác cũng gần tương
đương với căn nhà cổ này, mọi người đành phải tôn trọng thói quen của bác ấy.
“Đến sớm thế ạ?”
Bây giờ mới là buổi trưa, mọi năm đều 4,5 giờ mới tới. Sam Sam đặt laptop
xuống, vui mừng đứng lên đón tiếp, đi tới cửa phòng khách, thấy cô em chồng
cười hi hi bước tới, trong tay bế cậu ấm Ngôn Dự, Ngôn Thanh đi bên cạnh, trong
tay cầm một chậu quất vàng xanh tốt.
“Chúc mừng năm mới, vàng ngọc đầy nhà.”
“Oa, chậu quất này đẹp
quá đi.”
Sam Sam phấn khởi nhận
chậu cây từ Ngôn Thanh. Đó thực sự là một cây quất vàng rất đẹp, rất nhiều quả
quất vàng chen giữa những lá xanh, từng quả mượt mà đáng yêu, thể hiện việc vô
cùng đáng mừng.
Phong Nguyệt cười nói:
“Chúng em lại đến ăn nhờ đây.”
Bữa cơm đêm giao thừa
hàng năm đều là Phong Nguyệt và anh trai ăn cùng nhau, cách ngày lại tới nhà
Ngôn Thanh, mấy năm như vậy đều đã thành thông lệ.
Ngôn Dự trắng nõn trắng
nà nhìn thấy Sam Sam liền nhoài ra khỏi lòng mẹ, gào to lên: “Chào mẹ Sam Sam”,
đã thế lại còn vừa gào vừa dang tay ra đòi bế.
Hai mắt Sam Sam lập tức
lộ vẻ vui mừng, đặt quất vàng xuống, đón bé cưng trắng nõn từ tay Phong Nguyệt,
thơm lên đôi má mềm mềm, lấy đồ ăn ngon cho cậu bé.
Phong Nguyệt và Ngôn Thanh ngồi xuống, Phong Nguyệt nhìn tứ bề rồi nói: “Anh em
đâu ạ?”
“Vừa lên nghỉ rồi.” Sam Sam vừa bón điểm tâm cho bé cưng vừa nói, “đợi chị lên
gọi anh ấy xuống.”
“Không cần đâu.” Phong
Nguyệt vội vàng ngăn cô, “bọn em cũng chẳng phải người ngoài.”
Sam Sam cũng nghĩ như vậy, nên không gọi nữa. Boss đại nhân cũng tội lắm, năm
nào cuối năm cũng đặc biệt bận rộn, ngoài việc của công ty, còn có chuyện xã
giao phức tạp nữa, đều không dễ nghỉ ngơi, chỉ có hôm nay mới rảnh hơn chút.
Ngôn Thanh nhìn thấy trò chơi trong máy tính của Sam Sam, không giấu được ngạc
nhiên: “Đây là Mộng du giang hồ 2 mới ra mà?”
“Ừ, đúng rồi.”
“Trò chơi này có vẻ nhận
được phản ứng rất tốt, một khi chính thức ra mắt, chắc chắn sẽ thu được lợi
nhuận lớn, chẳng qua là phải đưa thêm vài phần cho bên phát minh thôi”
Ngôn Thanh lắc đầu hơi
chút tiếc nuối. Theo anh thấy, Mộng du giang hồ hóa ra rất dễ kiếm tiền, nếu ra
game mới, chỉ cần thay đổi dựa trên những cái cơ bản vốn có, năng lực nghiên
cứu phát minh của Phong Đằng vốn đã đủ rồi, cần gì phải hợp tác với người khác,
để người ta hưởng miếng bánh này.
Phong Nguyệt không nhịn
À, rõ rồi, tối qua Sam Sam chắc là mệt quá, nên đến bây giờ vẫn chưa dậy.
Ây, thế mới nói gả vào nhà giàu sang chả có chút gì hay cả, chỉ
có thường thường là tốt!
10h30’, Sam Sam dần mở mắt, hai má liền bị cắn nhẹ một cái, giọng trầm ấm vang
lên bên tai: “Ngủ đã chưa?”
Sam Sam chậm chạp đảo mắt, rõ ràng vẫn chưa tỉnh hẳn, một lúc sau, nhìn về phía
người đàn ông đứng cạnh giường, Sam
Sam rút tay trong chăn giơ ra: “Tiền mừng tuổi!”
Phong Đằng mỉm cười: “Năm nay không có.”
Đồ gian thương! Sam Sam
phẫn nộ nói: “Anh bảo sẽ mừng tới tận 60 tuổi mà.”
Về việc tiền mừng tuổi,
là có điển cố. Phong tục quê Sam Sam, người con gái chưa lấy chồng, dù đã đi
làm, cũng vẫn được nhận tiền mừng tuổi, nhưng năm đó Sam Sam tốt nghiệp chưa
được bao lâu thì bị cuỗm đi lấy chồng, đương nhiên mỗi năm sẽ bị hụt đi một
khoản thu nhập, thế là boss đại nhân “việc nhân đức không nhường ai” liền gánh
trách nhiệm mừng tuổi cho vợ, còn hứa sẽ mừng tới năm 60 tuổi.
Phong Đằng nhìn vẻ mặt
phẫn nộ của cô, trong lòng buồn cười lắm, cố ý giả vờ khó khăn, than thở:
“Không phải không muốn đưa, chỉ là tối qua anh đã bội chi.”
Anh nói hai từ “bội chi” vừa khàn nhỏ vừa mờ ám, Sam Sam muốn giả vờ không hiểu
cũng không được, mặt ửng hồng!
Tối qua……
Cô cô cô thật, thật là
…….
“Phu nhân nhiệt tình đến
thế, rất vui được vì phu nhân, có điều buông thả dục vọng sau khi uống rượu có
hại cho sức khỏe, sau này không được như vậy nữa.”
Đã hời lại còn khoe mẽ ư?
Đã ăn no rượu say lại còn ra vẻ đạo mạo ư?
Chính là thế!
Sam Sam không thèm phản
ứng, mắt bắt đầu tìm kiếm, hôm qua say quá không biết anh ấy có dùng biện pháp
phòng ngừa an toàn không……
Phong Đằng đương nhiên
hiểu cô đang nghĩ gì, cũng không vạch trần, chỉ hỏi: “Sam Sam, còn nhớ hôm qua
là ngày bao nhiêu không?”
“Ngày 25, thế cũng hỏi.”
Đêm ngày tết.
Phong Đằng mỉm cười không nói nhìn cô, Sam Sam nổi cáu nhìn anh, mỗi lần boss
đại nhân cười như vậy đều không có việc gì tốt đẹp, lẽ nào ngày đó rất đặc biệt
ư?
Ngày 25? Ngày 25?
Aaaaa, Sam Sam đột nhiên nhớ ra! Hôm qua, hôm qua là ngày an toàn nhất của cô,
tuy thời kỳ an toàn của người khác không chuẩn, nhưng thời kỳ an toàn của cô
rất rất chuẩn!
Cũng có thể nói…. Cô công toi rồi!
Sam sam khóc không ra nước mắt, em chồng ơi là em chồng.
Rượu có thể tăng thêm
lòng dũng cảm là quá chuẩn!
Nhưng, rượu càng có thể làm hỏng việc mà!
Note: Đốt lưới nhà: hay
còn gọi là ăn cơm trước kẻng đó, he he.