Sất Trá Phong Vân
Chương 1004 : Hỏa diễm lạnh giá
Ngày đăng: 23:09 20/04/20
Sắc mặt Bố Lai Đạt Tư đột nhiên biến đổi, kinh ngạc nhìn con rồng lửa đang rít gào trên không trung. Hắn lắp bắp nói:
- Cái này... cái này... cái này...
Tụ hoả táng long!
Bố Lai Đạt Tư không cách nào hiểu được một quyền này của Càn Kình trong giới chiến sĩ đại biểu cho điều gì. Nhưng hắn lại biết chiêu thức ấy nếu như dùng trong rèn đúc, như vậy trình độ rèn của mình sẽ tăng lên một bậc!
Cái kỹ xảo này... Cái kỹ xảo này...
Mắt Bố Lai Đạt Tư mở lớn đủ gấp hai lần so với bình thường, hơi thở cũng trở nên dồn dập. Chỉ cần mình học được kỹ năng này vậy xác xuất rèn Hồn Binh thành công của mình sẽ được nâng lên thật lớn.
- Đây là...? Người của Hoàng Kim Long ba đầu sao?
Càn Vô Song ngửa đầu nhìn con rồng hỏa diễm lớn đang rít gào bay trên không trung:
- Một quyền này, thật ra có vài phần khí phách và ý cảnh...
- Thiếu chủ Vô Song, đó không phải là người của gia tộc Hoàng Kim Long ba đầu, mà là do Càn Kình đánh ra...
- Cái gì?
Trong mắt Càn Vô Song thoáng lóe lên sự bất ngờ. Nhưng hắn cũng không nghi ngờ hỏi người quan sát bên cạnh. Đây là chiến sĩ huyết mạch đến từ thế gia huyết mạch Thần Xạ. Về phương diện nhãn lực, bọn họ tất nhiên mạnh hơn mình.
Bố Lai Đạt Tư đã mềm tay, đau tim, đang không muốn tiếp tục lấy nguyên liệu ra nữa. Nhưng giờ phút này hắn lại lần nữa điên cuồng ném nguyên liệu ra ngoài.
Hỏa diễm lạnh giá! Hỏa diễm lạnh giá!
Bản thân Bố Lai Đạt Tư là rèn đại sư đỉnh cấp. Hắn biết nếu như nắm giữ loại năng lực này, trên rèn phương diện mình còn có thể tiếp tục đi tới. Tuy rằng khoảng cách rèn thánh khí vẫn vô cùng xa xôi, nhưng quyền uy trên phương diện Hồn Binh, thậm chí có thể vĩnh viễn ở lại trong lịch sử rèn.
- Bố Lai Đạt Tư, ngươi phải nhớ kỹ! Ta không phải là kẻ ngu ngốc, ngươi cũng không phải là kẻ ngu ngốc! Ngươi có bao nhiêu nguyên liệu, ta cũng có thể đoán được một chút. Nếu như ta cảm giác ngươi đang lừa ta, ta sẽ trực tiếp xử lý ngươi!
Lời nói của Càn Kính phối hợp với một quyền khí phách tận trời này, có một khí thế cường đại nói không nên lời, khiến Bố Lai Đạt Tư theo bản năng gật đầu.
Nguyên liệu, giống như ngọn núi nhỏ chồng chất ở trước người Bố Lai Đạt Tư. Có mấy lão thợ rèn năng lực chịu đựng không tốt, miệng đã sùi bọt mép hôn mê bất tỉnh.
Kích thích! Thật sự quá kích thích!
Ai cũng không ngờ được, một trận giao lưu trong phạm vi của thợ rèn lại kích thích đến trình độ như thế.
Cổ tay Càn Kính vừa lộn, hắn lấy từ trong đấu giới ra búa rèn sắt thánh khí. Cây búa Đấu Hồn cực lớn phóng lên trên không trung, hung hăng nhảy vào trong thánh khí búa rèn sắt. Tay trái hắn thò vào trong lò lửa lấy ra một khối huyền vân thiết đã được nung đỏ. Thánh khí búa rèn sắt gào thét đánh tới.
Một tiếng động giống như tiếng sấm hung bạo lập tức vang lên. Mọi người đứng ở trên đài cao đều cảm giác mặt đất dưới chân đều lay động. Người đứng ở dưới đài cao, cảm giác không khí xung quanh đều đang run rẩy.
Búa rèn sắt đập vào huyền vân thiết phát ra một âm thanh giống như tiếng rồng lớn rít gào, lại giống như tiếng trống trận thúc giục trên chiến trường. Từ trong huyền vân thiết bắn ra vô số tia lửa đẹp mắt.