Sất Trá Phong Vân
Chương 1024 : Xà Hoàng không phải người thêu dệt chuyện. (2)
Ngày đăng: 23:09 20/04/20
Sau đó hắn lùi đến bên cạnh Càn Kính:
- Ta nói lại lần nữa, ta không thể là người thêu dệt chuyện.
Phần Đồ Cuồng Ca im lặng gật đầu:
- Ngài không phải là người thêu dệt chuyện, ta không phải là người có thể nhẫn nhịn.
- Thế nào?
Lông mày Bàn Mộng Thừa nhíu lại, trên mặt thực sự lộ vẻ hiếu kỳ:
- Ngươi thật sự muốn đánh với ta sao?
- Đúng! Đúng là muốn đánh một chút!
Phần Đồ Cuồng Ca tiền về phía trước. Trong chớp mắt, khí tức của hai người vừa tiếp xúc lập tức đan vào nhau:
- Chỉ có điều, không phải là đánh với một mình ngươi, mà là...
Ánh mắt Phần Đồ Cuồng Ca đảo qua chín chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu khác, giọng điệu bỗng nhiên tăng cao:
- Một mình ta, đánh mười người các ngươi!
Một, đánh mười người các ngươi!
Mí mắt Bàn Hoành Cơ giật giật vài cái. Chiến sĩ thế hệ trẻ này chỉ mới không gặp một thời gian, thực lực lại tăng lên không ít.
- Tinh thần và vinh quang của thế gia Phần Đồ đáng để kính trọng. Nhưng có một số việc cần phải nhận rõ hiện thực.
Hai tay Bàn Mộng Thần đặt ở sau người, phần ngực cao ngất như ngọn núi. Đấu Hồn rắn chín đầu quấn ở xung quanh thân thể, thật ra có mấy phần uy thế bá phách thiên hạ. Lời nói tự tin thong thả trầm trọng, mang theo khí tức của người có địa vị cao cường giả có giáo dục.
Âm thanh không cao, từng chữ nặng như sắt đập xuống mặt, truyền vào trong tai mỗi chiến sĩ ở đây, tạo thành một loại khả năng tin phục khó có thể nói rõ, giống như từng chữ đều mang tính chân lý do thần lên tiếng.
Bàn Mộng Thừa quyết định ra tay. Hắn dự định không chỉ muốn đánh thắng, hơn nữa còn phải thắng được vô cùng đẹp mắt. Trong giọng nói dứt khoát, bình thản tràn ngập phong quang. Hứn muốn dựa vào trận giao đấu khai chiến này, trực tiếp phá hủy thế giới tinh thần của Phần Đồ Cuồng Ca, giống như các vị đi trước đã chiến là thắng.
- Chiến sĩ chính là chiến sĩ. Nếu như điểm này cũng không rõ, sao có thể tính là chiến sĩ? Ngươi tự cho rằng mình là thiên tài, nhưng ngươi năm nay đã hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi? Thực lực như vậy rốt cuộc là một nhân tài là một thiên tài sao? Thực sự không đủ, không đủ! Đoạn Phong Bất Nhị bên cạnh ngươi, hôm nay thực lực cũng không chỉ dừng ở bán thánh.
Hai mắt Phần Đồ Cuồng Ca nhìn xuống đất, lông mi kim sắc có chút kích động, lộ ra khí tức của một lão luyện. Hắn mặc trang phục chiến sĩ rất tùy ý càng giống như biển cát cổ hoang vừa nhìn đã thấy vô tận, thê lương, cổ xưa, thành thục, khiến người ta liếc nhìn lại, giống như khí thế vô tận thê lương từ thời hồng hoang sẽ rơi thật sâu vào trong đó, vùi lấp núi cao, bị hoàng hà hủy diệt.
- Tuổi ta nhỏ hơn ngươi, nhưng cũng không có nghĩa là ta yếu hơn so với ngươi. Tuổi ta như vậy có phần tốt đẹp hơn, tương lai càng không giới hạn. Sau này, chờ tới khi ta tiến vào tuổi của ngươi bây giờ, có thể dùng một đầu ngón tay bóp chết ngươi.
Giọng nói của Phần Đồ Cuồng Ca rất nặng nhưng không kém phần mạnh mẽ hữu lực, mang theo ba phần thở dài, trong nháy mắt xông lên đã phá hủy khí thế do Bàn Mộng Thừa tạo ra.
Bàn Mộng Thừa nhíu mày, lộ ra vẻ phải mở miệng nói.
Phần Đồ Cuồng Ca này giọng nói giống như một đạo sư của cuộc sống, giống như thần ngữ xuyên qua các ngôi sao truyền xuống:
- Ngươi không gánh nổi, ngươi không gánh nổi. Vinh quang của chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu, ngươi không gánh nổi.