Sất Trá Phong Vân

Chương 1031 : Hai lực lượng sao?

Ngày đăng: 23:10 20/04/20


Cửu Dương Phong Hoa cầm trong tay cuốn sách điềm tĩnh nhìn lên đấu khí ánh sáng hình trụ trên không trung. Hồn vực bao phủ từng ngóc ngách trong sân, kích động các loại hoa nở rộ.



Từng hạt giống rơi xuống mặt đất, sau đó mọc lên với tốc độ mắt thường có thể thấy được, tiếp đó nẩy mầm, mọc nhánh, nở hoa...



Chuyện cần thời gian rất lâu mới có khả năng hoàn thành, giờ phút này ở trong hồn vực của nàng lại nhanh chóng hoàn thành.



- Nhiều người như vậy đồng thời nhập thánh sao? Đây là năng lực của Càn Kình? Hắn muốn nói cho người khác biết điều gì hay chỉ đơn thuần tạo thế cho mình?



Cửu Dương Phong Hoa cười nhạt cúi đầu nhìn quyển sách đã ố vàng, không để ý thêm đấu khí ánh sáng hình trụ trên bầu trời nữa:



- Sinh ra ở thời đại như vậy thật tốt. Càng có thể chứng minh thế gia Chiến Thần ta cường đại tới mức nào, chứng minh Cửu Dương Phong Hoa ta là tuyệt đại cường đại như thế nào.







Trong trang viên khắp nơi đều là những kiến trúc lộ vẻ khí phách. Càn Chiến Huyền chắp hai tay ở sau lưng chậm rãi đi ra khỏi phòng. Đôi mắt giống như hổ giống như sư thú vương lóe ra chút hài lòng:



- Tốt, hoàng triều Chân Sách ta lại có nhiều chiến sĩ nhập thánh như vậy, đại nghiệp diệt ma hẳn sẽ thành tựu trong mấy năm này.



- Chỉ có điều đáng tiếc...



Càn Chiến Huyền lắc đầu thở dài:



- Càn Kình là thợ rèn xuất sắc như vậy, nếu như có thể thành thật ở trong Càn gia, ta cũng có thể cho hắn địa vị không tồi. Nhưng hắn lại cứ muốn đi làm chiến sĩ làm gì? Tiếp tục để hắn làm càn, như vậy sau này những người không thức tỉnh lực lượng trong Càn gia đều đi làm chiến sĩ sao? Càn gia sẽ phát triển thế nào? Lỗ hổng ác liệt này tuyệt đối không thể mở ra! Điều này sẽ dao động với căn cơ Càn gia đã tạo dựng qua vô số năm qua.



- Chỉ cần hủy diệt hắn, sử dụng lực lượng tuyệt đối nói cho hắn biết, chiến sĩ bình thường vĩnh viễn không cách nào nào chiến thắng chiến sĩ huyết mạch, cho thêm đãi ngộ không tồi với Càn Thành, hắn sẽ phải trở về.



Thần sắc Càn Vô Song bình tĩnh, giống như tiến vào cảnh giới mới:




Diệt Phương Duyên đi về phía ngoài cửa, cũng không quay đầu lại nói:



- Càn Chiến Huyền, thời đại của chúng ta gần qua. Thời đại phóng khoáng của thế hệ trẻ gần đến. Ngươi già! Ta cũng già! Chúng ta đều không theo kịp thời đại.



- Càn Chiến Huyền ta sẽ là chúa tể của thời đại này!



Sự bá đạo và tự tin, trước sau vẫn tràn ngập trên từng thớ thịt của Càn Chiến:



- Ngươi đừng tưởng rằng, mấy năm nay ta không có chuẩn bị và cố gắng gì. Thức tỉnh chung cực không nhất định sẽ xuất hiện ở trên người thế hệ trẻ mới được.



Thân ảnh Diệt Phương Duyên đã biến mất, chỉ còn lưu lại trong không trung tiếng cười khe khẽ của hắn.



- Gia chủ, người vừa mới đến kia là...



- Diệt Phương Duyên. Hắn chính là truyền nhân đời trước của Đấu Khí Phong Vân.



Trên khuôn mặt bá đạo của Càn Chiến Huyền thoáng lộ vẻ bội phục:



- Thế gia Phần Đồ, chẳng qua chỉ là một phần lực lượng nổi phía bên trên, luôn khiêu chiến với chiến sĩ huyết mạch. Nhưng cho dù là bất kỳ lực lượng gia tộc huyết mạch nào cũng sẽ không mấy lưu ý tới thế gia Phần Đồ. Trên đời này còn có hai lực lượng chiến sĩ bình thường khác luôn lặng lẽ khiêu chiến với lực lượng huyết mạch chúng ta.



- Hai lực lượng sao? Đó là hai lực lượng nào vậy?



Càn Vô Song cảm thấy rất hiếu kỳ. Mình được xem là đối tượng được Càn gia trọng điểm bồi dưỡng. Nhưng bản thân mình vẫn không biết còn có chuyện như vậy.



- Hai lực lượng! Một trong số đó chính là đấu khí Phong Vân.