Sất Trá Phong Vân
Chương 1033 : Ta tới rồi
Ngày đăng: 23:10 20/04/20
Tuy rằng Càn Kình còn chưa chính thức tiếp quản tổng nghiệp đoàn chiến sĩ, nhưng tất cả chiến sĩ đều hiểu rất rõ ràng, vị chiến sĩ trẻ tuổi này từ tầng chiến sĩ dưới nhất đi ra, cũng không thích loại thái độ cao cao tại thượng khi đối mặt với các chiến sĩ khác.
Loại tâm tình này truyền nhiễm tới tất cả mọi người trong nghiệp đoàn chiến sĩ. Cho dù hiện tại tổng nghiệp đoàn chiến sĩ đã trở thành nơi thu hút ánh mắt của mọi người nhất trong toàn bộ Thần Đô, các chiến sĩ cũng không lộ ra một chút ngạo mạn nào.
- Chào ngài, chiến sĩ tôn kính. Nơi này chính là tổng nghiệp đoàn chiến sĩ. Phó hội trưởng Càn Kình đúng là đang ở đay. Xin hỏi ngài là...?
- Ta...
Chiến sĩ trung niên lại một lần nữa khẩn trương sửa lại y phục một chút, lộ ra vẻ khẩn trương của một người nông dân lúc vào thành:
- Ta là La Đức...
Oa!
Mấy chiến sĩ thủ vệ vừa nghe được cái tên này, đồng thời cùng nhau nhìn về phía La Đức lại cúi chào theo lễ tiết chiến sĩ tiêu chuẩn nhất.
- Ngài chính là lão sư nhập môn của phó hội trưởng Càn Kình? Đại nhân La Đức sao?
Sắc mặt chiến sĩ thủ vệ đặc biệt hòa ái cười nói:
- Chúng ta đã phái người đi...
- Bọn họ ở phía sau, rất nhanh sẽ đến đây, rất nhanh sẽ đến đây thôi.
La Đức cười ha hả nhìn chiến sĩ thủ vệ, trong lòng cảm thấy hài lòng nói không nên lời. Hắn không nghĩ tới một học sinh của mình kết hôn, còn đặc biệt phái người đến Áo Khắc Lan mời mình tới tham gia.
Hắn càng không nghĩ đến chính là lực ảnh hưởng của một học sinh mình không ngờ đạt tới mức như vậy. Mình bỏ qua thời gian tắm rửa đến sớm một chút, những chiến sĩ này lại biểu hiện ra sự tôn kính như vậy.
- Vậy đại nhân La Đức, mời ngài tiến vào chiến bảo trước.
- Ai da? Mấy con rắn nhỏ này có tiềm lực cũng không tệ.
Tâm tình Diệt Phương Duyên không tồi đánh giá mấy người Đoạn Phong Bất Nhị và Bàn Mộng Thừa:
- Xà Hoàng, vận khí của ngươi cũng không tệ.
Bàn Hoành Cơ cười nhạt không nói gì, nhưng trên mặt lại mỉm cười lộ vẻ tự hào. Mười con rắn nhỏ này lần trước tiếp nhận một lần thử thách tập thể nhập thánh, tăng trưởng không chỉ là thực lực và kinh nghiệm chiến đấu, thậm chí ngay cả sự từng trải trong nháy mắt cũng tăng trưởng vô số.
Tuy rằng, trên mặt mỗi chiến sĩ huyết mạch vẫn duy trì vẻ tự hào vinh quang, giữa hai lông mày lại có nhiều vài phần trầm ổn, còn có thêm vài phần tự tin, mà không phải là sự khinh thường cái này, khinh thường cái kia như lúc trước nữa.
Khi tầm mắt Bàn Mộng Thừa nhìn về phía Càn Kình và Đoạn Phong Bất Nhị, thậm chí Phần Đồ Cuồng Ca, không còn là sự xem thường, mà là cảm kích thậm chí mơ hồ mang theo chút sùng bái.
Sau chuyện ngày hôm qua nhập thánh, Bàn Mộng Thừa bế quan một ngày một đêm, cảm giác lần này thực sự được nâng cao quá lớn. Nếu như gặp phải mình trước kia, vậy tuyệt đối có thể một tay đánh ngã chính mình.
Loại nâng cao này là một sự bay lên hoàn toàn về chất!
Bàn Mộng Thừa thậm chí tin tưởng, mình chỉ còn cách thời điểm nhập thánh đặc biệt gần. Chỉ cần mình thức tỉnh lực lượng huyết mạch, thực lực có khả năng nhận được hoàn toàn không còn đơn giản như thực lực của các chiến sĩ huyết mạch khác sau khi nhập thánh nữa.
Đào thải?
Nụ cười tự tin trên khuôn mặt Bàn Mộng Thừa còn sáng lạn hơn cả ngày hôm qua. Đám người của mình không phải là chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu thế hệ trẻ bị đào thải gì cả.
Ngược lại, đi theo Đoạn Phong Bất Nhị, ở đây không lâu sau, đám người mình sẽ hoàn toàn vượt qua phe của Bàn Mộng Thần một cách toàn diện, trở thành một lực lượng mạnh nhất trong thế hệ trẻ của Bàn gia.
Bàn Mộng Thừa thậm chí dường như thật sự thấy được, cảnh tượng tương lai mình vô cùng huy hoàng.
- Vẫn phải cám ơn Càn Kình... A? Hắn là đồ đệ của ngươi sao?