Sất Trá Phong Vân
Chương 1079 : Thế thân
Ngày đăng: 23:10 20/04/20
Một chiêu Bạt sơn của huyết mạch Bạo Hùng được phát huy đến cực hạn. Một chưởng đánh ra, trong không khí khắp nơi đều vang tiếng tiếng gấu rít gào. Năm ngón tay hắn giống như cái kìm sắt lớn hạ xuống.
Đây là?
Trong lòng Càn Vô Song chỉ cảm thấy kinh hoàng. Lớp da toàn thân căng cứng. Bàn tay Càn Kình giống như bàn tay của đại ma vương trong truyền thuyết. Trường thương trong tay hắn bỗng nhiên đâm về phía trước một cái. Mũi thương vẽ ra một đường cong nhỏ phía trên không trung, khiến không gian dường như bị cắt ra, lao về phía lòng bàn tay Càn Kính.
Ngón trỏ và ngón giữa của Càn Kình chụp về phía trung trung!
Keng!
Ngón tay và trường thương va chạm phát ra tiếng kim loại. Những tia lửa liên tiếp bắn ra quấn lấy đầu ngon tay của Càn Kình.
Ngón giữa và ngón trỏ của Càn Kình kẹp lấy trường thương của Càn Vô Song!
Các chiến sĩ trẻ tuổi có thể thấy rõ tình hình chiến đấu, thần sắc đồng thời biến đổi. Không ngờ Càn Kình lại dùng ngón tay kẹp lấy trường thương? Động tác này thoạt nhìn cũng quá đơn giản đi?
Càn Kình kẹp lấy trường thương, cổ tay kéo về phía sau người một cái. Lực lượng cường đại trong nháy mắt chợt phóng ra. Trường thương trong tay Càn Vô Song không ngờ trong nháy mắt bị cứng rắn cướp qua!
Nhiệt độ ma sát cao, khiến lòng bàn tay Càn Vô Song tỏa ra mùi thịt nướng. Không chờ hắn phản ứng kịp, một chưởng muốn che thiên lấp địa lại bay tới, hơn nữa trực tiếp đập trúng vị trí ngực hắn.
Răng rắc... Răng rắc...
Trong phút chốc xương cốt trong ngực Càn Vô Song hoàn toàn gãy nát. Lực lượng cường đại đi qua thân thể hắn, khiến y phục sau lưng cũng bị thổi lên căng phồng. Cuối cùng y phục không chịu nổi lực lượng cường đại này xuyên qua, trực tiếp nổ nát.
Thân thể Càn Vô Song bay lên thật cao, trực tiếp rơi xuống sân, đập vào mặt đất phát ra từng tiếng động nặng nề. Sau đó hắn trượt một đường dài mấy chục thước mới dừng lại.
Răng rắc... Răng rắc... Răng rắc...
Bốp! Bốp bốp...
Ba tiếng tát tai thanh thúy vang lên, phát ra từ trên mặt của người vừa lên tiếng. Người này bị đánh thậm chí không kịp phản ứng, ngây người ở tại chỗ.
- Thực sự là một phế vật, khiến thân phận ta sớm bại lộ như vậy.
Chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương Trẻ tuổi hơi ngửa đầu nhìn Càn Chiến Huyền trên đài chủ tịch:
- Gia chủ đại nhân, ngài lựa chọn cho ta tên thế thân này... Thật sự quá kém cỏi.
Thế thân? Phế vật? Càn Vô Song là phế vật sao?
Chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương trẻ tuổi vừa mở miệng, gần như khiến tất cả mọi người chấn động.
Bác Khắc Tư Lệ thấy ánh mắt của chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương trẻ tuổi này, trong chớp mắt thân thể bỗng nhiên rùng mình một cái. Hai tay nàng theo bản năng ôm lấy cánh tay Đoạn Phong Bất Nhị:
- Là hắn! Không sai! Chính là hắn! Hắn mới là Càn Vô Song!
- Càn Vô Song? Không! Tên của ta là Càn Vô Tinh Thần! Người thật sự có thể thức tỉnh lực lượng huyết mạch Tinh Linh Vương chung cực thế hệ này! Về phần tên phế vật Càn Vô Song này, chẳng qua vì gia tộc muốn bảo vệ ta, nên mới đẩy hắn lên trước sân khấu, dùng để thu hút một con rối Ma tộc mà thôi.
Càn Vô Tinh Thần lạnh lùng nhìn Càn Vô Song nằm trên mặt đất, trên mặt lộ vẻ không tin tưởng:
- Chuyện này, ngươi không biết. Nếu như ngươi biết, ngươi có thể mệt nhọc diễn tốt như vậy sao?
- Càn gia, không ngã! Càn gia sẽ không ngã! Chỉ cần có Càn Vô Tinh Thần ta ở đây, quán quân của cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, nhất định là của Càn gia chúng ta!