Sất Trá Phong Vân

Chương 1082 : Khiêu chiến Càn Chiến Huyền (2)

Ngày đăng: 23:10 20/04/20


Lúc trước, khi Càn Kình chưa nhập thánh, một khối ba hồn trở thành người đứng đầu dưới nhập thánh. Hắn không chỉ có thể vô địch hoàn toàn quét ngang cùng cảnh giới, thậm chí còn tự tay giết chết một cường giả nhập thánh. Đây là chuyện chưa bao giờ xuất hiện trong lịch sử tất cả chiến sĩ, ma vũ sĩ và dũng sĩ của ba tộc Nhân Ma Man.



Người như vậy tuy rằng vừa tiến vào Chân Thánh, dù sao có ba Đấu Hồn cấp Chân Thánh, một thể ba thánh đối chiến với cường giả cấp Chân Thánh nổi tiếng nhiều năm như Càn Chiến Huyền, cơ hội thủ thắng, thật sự một chút cũng không có sao?



Có cơ hội? Không có cơ hội?



Hai mươi vạn người ngồi xem, gần như không có mấy người dám cho ra đáp án chính xác.



Uy danh của Càn Chiến Huyền đã sớm chấn động ba tộc Nhân Ma Man nhiều năm. Trên lý thuyết hắn căn bản không có khả năng chiến bại.



Nhưng đối thủ của hắn là Càn Kình! Càn Kình! Một chiến sĩ trẻ tuổi nhiều lần sáng tạo kỳ tích!



Một chiến sĩ trẻ tuổi có can đảm kéo cái ghế vương tọa kim loại, tùy tiện đặt ở trên lôi đài như vậy, quay về phía tất cả các chiến sĩ tham gia cuộc tranh tài Tân Nhân Vương hô lên:



- Ta ngồi ở trên vương tọa, đợi các ngươi tới khiêu chiến.



Chỉ mới đánh một trận, khí thế của Càn Kình đã tăng lên không biết gấp bao nhiêu lần. Đối mặt với khí tức do Càn Chiến Huyền mới thả ra, hắn không có chút dấu hiệu hạ phong nào.



Thời nay, có một chiến sĩ trẻ tuổi nào khi đối mặt với Càn Chiến Huyền mà không cảm thấy rụt rè? Mặc dù không rụt rè, nhưng có ai có thể đối đầu với khí tức bá đạo này?



Khí tức bá đạo chống lại khí tức sắc bén quyết tiến không lùi. Hai đại khí tức nhanh chóng va chạm vào nhau, phát ra tiếng động gần như vật thể thực chất va chạm. Không khí xung quanh liên tiếp phát ra âm thanh. Những người đứng trương đối gần lôi đài, nhất thời cảm giác được khí lưu cường đại này đập vào mặt.



- Ngươi nói xem, Càn Chiến Huyền này có thể học theo Càn Kình hay không? Hắn có thể cũng đặt cái ghế ở dưới mông, nói với Càn Kình một câu nói, có thể khiến cho ta rời khỏi ghế coi như ngươi thắng được hay không?




Càng bàn luận, các gia chủ đại gia tộc càng phát hiện, chuyện này thật sự phải lên lôi đài có khả năng biết được, cần thời gian bao lâu mới có thể đánh bại Càn Kình.



- Hai bên, còn có lời nói gì cần trao đổi hay không?



Bảo Long Chân Sách chậm rãi đứng dậy đưa ra câu hỏi. Đối chiến như vậy, cũng chỉ có hoàng đế bệ hạ hiện nay mới có tư cách đến đây làm trọng tài.



Càn Chiến Huyền khẽ lắc đầu không lên tiếng. Trên nét mặt hắn vẫn duy trì sự bá đạo của gia chủ huyết mạch Tinh Linh Vương. Cuộc chiến đấu còn chưa thật sự bắt đầu, khí tức bá đạo này đã tràn ngập toàn bộ đấu kỹ trường.



Càn Kình yên tĩnh ngẩng đầu lên một chút, tầm mắt nhìn về phía khan đài trên lôi đài của đấu kỹ trường. Ánh mắt hắn chậm rãi di chuyển ở phía trên khán đài.



Cuối cùng... ánh mắt Càn Kình nhìn chằm chằm vào một chỗ trên khán đài!



Hai người Quân Vô Đạo và Càn Niệm Thành ngồi hai bên, vị trí ghế ngồi ở giữa bọn họ là một lão nhân tóc bạc, cuộc sống tang thương khắc trên mặt hắn, tạo thành những vết nhăn giống như vỏ cây khô.



Càn Thành!



Phụ thân!



Càn Kình nhìn chằm chằm vào khán đài.



Ngày hôm nay một trận chiến này không phải chỉ đánh vì mình, mà còn vì phụ thân! Áp lực cuộc sống đã tiêu hao phần lớn sinh lực của phụ thân. Điều nhi tử có thể làm chính là cố gắng thỏa mãn yêu cầu của phụ thân, khiến phụ thân có một cuộc sống vui vẻ hài lòng lúc tuổi già.