Sất Trá Phong Vân
Chương 1100 : Sẽ Chết Thật
Ngày đăng: 23:10 20/04/20
Càn Kình đứng dậy cố gắng hết sức hoạt động thân thể. Tình huống như vậy còn đáng sợ hơn nhiều so với ma đạo khí trọng lực mà mình gặp phải. Thực lực không phải chỉ bị áp chế một hai phần. Nếu như ở trong tình trạng như vậy đi đối chiến Càn Chiến Huyền, không biết có phải đánh được ba giây đã ra ngoài hay không? Có lẽ một giây cũng không chịu được?
Càn Kình nghe đại thúc Bố Lai Khắc nói xong bất lực cười. Mở cái này ra thật sự quá đơn giản, nhưng loại phong ấn này chỉ có thể phong một lần. Như vậy cơ hội tập luyện cũng chỉ có một lần. Mình làm sao có thể lãng phí hết? Cho dù chỉ là đẻ đánh thắng chiến sĩ lực lượng huyết mạch chung cực, cũng phải dựa vào thực lực của mình đi mở phong ấn ra.
- Được. Bởi vì trước đây ngươi và sóng dao động của đấu giới này khác nhau, cho nên ngươi chỉ có thể ở đây học tập, không cầm đi bất kỳ vật gì. Hiện tại ngươi...
Ngón tay Bố Lai Khắc chỉ lướt qua xung quanh:
- Có khả năng chạm vào tất cả vật thể. Ngoại trừ sinh linh ra, người đều có thể mang ra ngoài.
Đều có thể mang ra ngoài sao?
Trong lòng Càn Kình chấn động. Tin tức này thật sự quá chấn động! Một bộ rèn! Một bộ rèn của đại thúc Bố Lai Khắc! Đây chính là một bộ thánh khí rèn trọn vẹn. Sử dụng nó để rèn ra trang bị...
- Muốn lấy thì lấy đi.
Bố Lai Khắc lộ ra nụ cười đầu tiên mà Càn Kình nhìn thấy từ trước tới nay:
- Cái này vốn là thứ ngươi có thể lấy được thông qua sát hạch...
- Mười tám búa thặng phong của ta...
- Ngươi nhìn Đấu Hồn thứ hai của ngươi một chút đi.
Càn Kình điều động ra Đấu Hồn thứ hai lại thấy sửng sốt. Tất cả mười tám búa thặng phong mê người đều ở trong đó. Tuy rằng mỗi búa phía dưới mình vẫn muốn học, và có khả năng học được.
- Đây là...
Càn Kình nhìn tất cả động tác của mười tám búa, lại một lần nữa ngây ngẩn cả người.
- Học được năm búa, ngươi sẽ học cái gì gọi là liên tục. Học liên tục một hơi mười tám búa, đối với ngươi mới là có lợi. Nếu búa thứ nhất để ngươi xem tất cả mười tám búa...
Ngón tay của Hồng Vân nhẹ nhàng móc một cái. Vô số nguyên tố ma pháp trên mặt đất nhanh chóng lưu chuyển. Những nguyên tố ma pháp kia tiến hành các loại sắp xếp thứ tự, tạo thành từng sắp xếp thứ tự đặc biệt huyền ảo hơn.
Tuy rằng Càn Kình không thể thi triển ma pháp, lại có lý luận rất sâu về ma pháp. Bất kỳ một người nào tu luyện minh văn, ở trên phương diện này cũng sẽ không quá kém.
- Đây là huyết bạo thuật, lợi dụng lực lượng của máu tiến hành phá hoại. Uy lực cường đại hơn gấp trăm lần so với thuật nổ mạnh.
Hồng Vân nói rất đơn giản:
- Đặc biệt ở trên chiến trường, uy năng của nó càng cường đại hơn. Khuyết điểm là chẳng phân biệt được địch hay ta...
Càn Kình cố gắng nhanh chóng ghi nhớ cách sắp xếp các loại ma pháp. Tuy rằng mình không dùng được, nhưng Bích Lạc, Hoàng Tuyền vẫn dùng được! Tuy nói thời đại đang phát triển, ma pháp đang tiến bộ, nhưng Hồng Vân không phải mỗi ngày chỉ ngủ, tất nhiên cũng sẽ cải tiến phát triển ma pháp.
Tất nhiên uy năng những ma pháp sẽ không kém chút nào.
Đủ hai giờ, Càn Kình miễn cưỡng ghi nhớ được sắp xếp thứ tự của mấy nguyên tố ma pháp. Lúc này hắn mới đứng dậy cung kính cúi đầu về phía mọi người, sau đó đi ra khỏi thôn trang.
Hắn nhìn núi khổng lồ cao vút phía tây. Nơi này có rất nhiều nguyên liệu cao cấp. Ở đây, đại thúc chỉ rèn có cây búa sắt thánh khí. Những người khác vẫn cần có trang bị. Trước đây nguyên liệu không đủ thật phiền phức. Hiện tại về phương diện nguyên liệu chỉ cần mình cố gắng, có thể nhận được càng nhiều.
Lên núi phía tây! Giành lấy nguyên liệu! Lợi dụng sự chênh lệch thời gian ở thế giới vô tận này có thể có nhiều thời gian tiến hành rèn trang bị hơn!
Thời gian từng giây từng phút trôi qua. Mười sáu giờ vừa hết, Càn Kình lại được đưa ra khỏi thế giới vô tận.
Cái này?
Càn Kình đứng dậy nhìn mũ pháp sư trong tay. Xem ra nơi đó thật sự là một không gian đặc biệt. Đối với nơi đó, trước sau mình vẫn là một người từ bên ngoài tới. Khi đến thời gian hạn chế sẽ bị đá ra ngoài. Dường như dưới bầu trời, thời gian sẽ khiến người ta già yếu cũng là một đạo lý tương tự, không có bất kỳ phương pháp nào tránh khỏi.
Càn Kình nhìn ma đạo khí phong ấn trong đấu giới kia, khẽ cười đi ra khỏi phòng.
Đoạn Phong Bất Nhị đang ngồi ở trong sân. Hắn cầm thanh chiến đao bình thường nhẹ nhàng đánh bóng ở trên đá mài đao. Đây không phải là đang mài đao, mà là đang mài tâm!