Sất Trá Phong Vân

Chương 1117 : Lật Lọng

Ngày đăng: 23:10 20/04/20


Hồn vực thời gian...



Càn Kình lại nhìn Lạp Phỉ đã biến thành một đống thịt nát. Một hồn vực vừa nãy thật sự đặc biệt đáng sợ. Nếu như Càn Chiến Huyền nắm giữ hồn vực như vậy, lúc đầu trong ngày đầu tiên của cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, mình căn bản không có cách nào đối chiến với hắn một phút. Người như Càn Chiến Huyền, nếu như nắm giữ hồn vực thời gian chậm lại, thật sự có thể là tồn tại gần như vô địch.



Thời gian... Thời gian...



Càn Kình không ngừng lặp lại từ này nhiều lần. Hắn chợt nhớ ra mình đã từng học được một bộ bí pháp đấu kỹ đấu khí băng diễm. Đấu kỹ này khi đạt tới cảnh giới cao nhất được gọi là độ không tuyệt đối. Nó mang đến hiệu quả chính là có thể khiến thời gian dừng lại trong khoảng thời gian ngắn!



Giờ phút này, Càn Kình hoàn toàn hiểu rõ, độ không tuyệt đối khi đạt tới cảnh giới cao nhất kia, căn bản là do chiến sĩ nhập thánh tu luyện bộ đấu kỹ kia đến đỉnh điểm, sẽ hình thành một hồn vực tương đối đặc biệt.



- Hiện tại nếu như ta luyện nó hoàn toàn đến mức cực hạn...



Càn Kình nhìn Đấu Hồn chiến búa của mình còn không có một vết lõm:



- Lẽ nào, còn có thể hình thành hồn vực mới? Người sáng tạo đấu khí băng diễm, thật sự là thiên tài! Luyện một bộ đấu kỹ đến mức cao nhất, có thể sáng tạo ra hồn vực!



- Vẫn thiếu chút nữa...



Càn Kình nhìn hồn vực độ không tuyệt đối cuối cùng còn chưa cô đọng, liên tục gật đầu:



- Nếu như tạo thành hồn vực này, như vậy ở phương diện thực chiến sẽ có một mặt mạnh hơn.




- Hi vọng bộ tộc người lùn ngàn vạn lần không chỉ có một cường giả cấp Chân Thánh như vậy. Nếu không, thực lực bộ tộc người lùn thật sự giảm lớn!



Lạp Đồ cố nén một ngụm máu tươi không phun ra ngoài, căm phẫn nhìn chằm chằm vào Mộc Nột Chân Sách. Đánh thắng lại còn kêu gào như vậy. Nếu như không phải thấy người trong tay không có sức chiến đấu quá mạnh mẽ, không cần biết ngươi là hoàng tử hoàng triều Chân Sách gì, cũng phải theo đánh!



- Tiên sinh Lạp Đồ, nếu như đã tự nguyện đánh cược, như vậy dưới tình huống thua cuộc...



Mộc Nột Chân Sách nhún vai:



- Các ngươi sẽ thừa nhận, từ giờ phút này, bộ tộc người lùn cung phụng Càn Kình là tộc trưởng của các ngươi, là người lãnh đạo chân chính chứ?



Khuôn mặt Lạp Đồ hết đỏ đến tím, không khó có thể thấy được sự nhẫn nhịn đã tới cực hạn. Chom râu quai hàm của hắn liên tục run rẩy, thân thể cũng râu mép không ngừng run rẩy.



- Trước đó chúng ta đánh cuộc là đánh bại, chứ không phải là đánh chết! Các ngươi đánh chết Lạp Phỉ chúng ta! Chuyện này, chúng ta sẽ đưa ra kháng nghị với hoàng đế bệ hạ quý quốc, bắt các ngươi phải bồi thường! Nếu không, chúng ta sẽ cố gắng mời Man tộc khai chiến với quý quốc!



- Không sai! Lúc đó đánh cược là đánh bại, mà không phải là đánh chết! Ngươi đánh chết của Lạp Phỉ chúng ta! Và cách thức đánh cược khác nhau!



- Lạp Phỉ là đệ nhất chiến lực của bộ tộc chúng ta. Ngươi đánh chết đệ nhất chiến lực của chúng ta! Tổn hại nghiêm trọng đến chiến lực và vinh quang bộ tộc người lùn chúng ta! Các ngươi phải bồi thường! Càn Kình phải làm nô lệ cho bộ tộc người lùn chúng ta!



Lạp Đồ yên lặng nhìn Càn Kình. Cho dù Càn Kình ngươi có giá trị như thế nào đi nữa, nếu như ta đánh cược tất cả bộ tộc người lùn, sau này nói chuyện cùng hoàng đế hoàng triều Chân Sách một chút, bộ tộc người lùn chúng ta ủng hộ Ma tộc, hoàng đế hoàng triều Chân Sách cũng phải suy tính lại lập trường của bộ tộc người lùn chúng ta một chút.