Sất Trá Phong Vân

Chương 1124 : Có dấu hiệu thức tỉnh

Ngày đăng: 23:10 20/04/20


Bàn Hoành Cơ nghi ngờ liếc mắt nhìn Lý Phách, đều thấy được trong mắt đối phương sự kinh ngạc. Càn Vô Thanh này ăn hết Càn Vô Ngữ, mặc dù không hoàn toàn chuyển tất cả lực lượng qua trên người mình, nhưng quả thực lại có sự nâng cao rất lớn. Đây là năng lực gì vậy? Loại năng lực này...



- Quá nguy hiểm...



Bàn Hoành Cơ mắt híp thành một đường nhỏ:



- Tối nay, ta muốn giết hắn.



Lý Phách đưa mắt quan sát Bàn Hoành Cơ. Xà Hoàng này vĩnh viễn là người tràn ngập trí tuệ quyết đoán. Cuộc tranh tài Tân Nhân Vương có quy định rõ ràng, bất luận kẻ nào cũng không thể động thủ tập kích người tham gia thi đấu. Cho dù hắn mang thân phận là đào phạm, chỉ cần tham gia cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, sẽ phải đợi tới sau khi cuộc tranh tài chấm dứt mới có thể động thủ.



Giết người trong lúc cuộc tranh tài diễn ra sao? Lý Phách thật sự không ngờ Bàn Hoành Cơ lại quyết đoán đến mức như vậy.



- Để hắn một đường ăn như vậy, thật sự quá nguy hiểm.



Bàn Hoành Cơ khẽ lắc đầu:



- Nếu đã xác định hắn là vật gì, vậy trước tiên giết hắn trước rồi nói sau.



Lý Phách chậm rãi gật đầu:



- Tối nay, nếu như hắn tới trộm bảo, vậy sẽ do ngươi động thủ giết hắn. Ta tới chỗ ở của hắn. Nếu như hắn ở đó, ta sẽ tự mình động thủ. Đợi đã. Ta tự mình theo dõi hắn! Phái người theo dõi hắn... Quá nguy hiểm...



Bàn Hoành Cơ chậm rãi gật đầu. Tối nay mình và Lý Phách một người bị động đợi, một người chủ động xuất kích, cũng không tin không giết chết được vong linh quái dị này. Về phần phái người khác lén theo dõi giám thị Càn Vô Thanh, kết quả rất có thể sẽ bị vong linh này giết chết. Kết quả có thể sẽ giống như Càn Vô Ngữ. Bởi vậy vẫn để Lý Phách tự mình theo dõi thì ổn thỏa hơn.



Cổ tay Càn Vô Thanh khẽ run lên. Lớp da người của Càn Vô Ngữ theo gió nhẹ nhàng rơi xuống bên ngoài sân, thoạt nhìn đặc biệt âm trầm đáng sợ.



Càn Vô Thanh lộ ra đầu lưỡi màu xám, nhẹ nhàng di chuyển liếm ở phía trên môi:
Càn Vô Tinh Thần đi xuống khỏi một lôi đài khác, nhìn Càn Vô Ngữ đã chết có phần sững sờ. Hắn đưa ánh mắt kỳ quái cảm nhận ánh mắt nghi ngờ của mọi người xung quanh ném tới, khóe miệng cong lên lộ ra nụ cười khinh thường:



- Muốn chế giễu sao? Càn gia có ta ở đây, cũng sẽ không để người nào chế giễu! Càn Kình cũng vậy, Càn Vô Thanh cũng vậy, đều ở trên lôi đài này, chết ở trong tay Càn Vô Tinh Thần ta.



- Càn Vô Thanh, dưới tình trạng hiện nay đúng là kình địch thật sự.



Cửu Dương Phong Hoa bóp nhẹ vào quyển sách ố vàng trong tay:



- Nhanh một chút. Ta có thể cảm giác được lực lượng huyết mạch của ta lại sắp thức tỉnh. Ta cần áp lực và kích thích nhiều hơn. Chỉ cần lại thêm có chút nữa, ta có thể lại thức tỉnh lực lượng huyết mạch. Đến lúc đó cho dù gặp phải Càn Kình ta cũng không sợ!



- Tân Nhân Vương lần này thật sự quá mạnh.



Hoắc Nhĩ Cương tọa trấn vị trí trung tâm của khu vực chiến sĩ huyết mạch Bạo Hùng:



- Ta cảm giác được, huyết mạch dã tính trong cơ thể mình dưới những áp lực kích thích lại sắp thức tỉnh. Rất tốt! Vô cùng tốt! Càn Kình, các ngươi đi ở phía trước ta một bước, nhưng ta có lực lượng huyết mạch thức tỉnh. Rất nhanh! Rất nhanh ta có thể đuổi kịp các ngươi!



- Cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, đây là một nơi khiến người ta cảm thấy áp lực, kích thích thực lực.



- Đúng vậy, ta cũng cảm giác được lực lượng huyết mạch trong cơ thể ta có dấu hiệu thức tỉnh.



- Thức tỉnh? Vậy ngươi không phải là Thực Thánh sao?



- Đúng vậy! Ta cho rằng, ta còn cần năm năm nữa mới có thể thức tỉnh lực lượng huyết mạch. Không nghĩ tới dưới kích thích luân phiên, lại có dấu hiệu thức tỉnh. Thật không nghĩ tới ta mới ba mươi hai tuổi, đã có thể tiến vào Thực Thánh.



- Đây đúng là chuyện đáng chúc mừng! Trên cuộc tranh tài Tân Nhân Vương lần này, thực lực cảnh giới Hư Thánh, căn bản không có khả năng đánh vào thập lục cường.