Sất Trá Phong Vân

Chương 1127 : Trộm bảo hoàng cung (1)

Ngày đăng: 23:10 20/04/20


Sự kiêu ngạo trên mặt Đoạn Phong Bất Nhị bất tri bất giác giảm đi vài phần. Ban dầu mình một lần nhập thánh trùng kích Thực Thánh, có thể giành trước mọi người tiến vào cảnh giới Chân Thánh. Nhưng bây giờ... Thiết Khắc lại một lần nữa nắm thực quyền nói cho mọi người biết, tuy rằng thời gian hắn nhập thánh sớm nhất, tích lũy chung quy cũng ít hơn so với tất cả bằng hữu khác, nhưng với thiên phú bản thân, tuyệt đối thu được khoảng cách đó!



- Nhanh trộm một chút đi! Nhanh trộm một chút đi!



Đoạn Phong Bất Nhị luống cuống kêu lên:



- Trộm xong, ta cũng phải trở về tiếp tục tập luyện. Thua ai cũng được, nhưng không thể bại bởi tiểu thiếp!



- Hoàng Kim Long ba đầu sẽ không thua bất luận kẻ nào.



Lý Lôi Long nhìn Càn Kình:



- Mấy giờ thì hành động?



Phần Đồ Cuồng Ca với hai Đấu Hồn lớn nhập thánh, tốc độ tập luyện đấu khí nhanh hơn so với trước đây không biết bao nhiêu lần. Hơn nữa này bí pháp đấu khí Đại Chân Kim đấu khí thánh cấp dũng mãnh, tốc độ tăng lên không kém hơn so với những chiến sĩ huyết mạch trẻ tuổi.



- Bây giờ.



Càn Kình lấy Vong Giả Tinh Thần Kiếm từ trong đấu giới ra. Ngón tay hắn nhẹ nhàng miết lên trên lưỡi kiếm. Ngón tay lại nhẹ nhàng đè lên trường kiếm một cái, nhất thời phát ra từng tiếng trường kiếm rung động.



- Kiếm tốt!



Lý Lôi Long thấy trường kiếm trong tay Càn Kình, mắt cũng phát sáng...



Thanh kiếm này nào chỉ là kiếm tốt! Theo đấu khí đưa vào trong đó, khiến người ta cảm giác giống như chính là thánh khí!



- Cái này, ngay cả Hồn Binh cũng không phải.



Càn Kình nhìn trường kiếm trong tay:
Mọi người dựa vào bóng đêm, theo Mộc Nột Chân Sách người quen thuộc với hoàng cung nhất vào bên trong trộm. Dọc theo đường đi, bọn họ tránh được rất nhiều thủ vệ, rất nhanh tìm được vị trí bảo khố để phần thưởng kia.



Cánh cửa đá bình thường, trên mặt khắc hai chữ lớn phần thưởng. Xung quanh yên lặng chỉ có tiếng muỗi to vo ve. Xung quanh không nhìn thấy bất kỳ một thủ vệ nào, dường như nơi này chính là một kho chứa đồ vứt đi.



Càn Kình thở dài. Nếu như Thiết Khắc có thể ở trong hoàng thành thi triển lực lượng huyết mạch, thi triển hồn vực ẩn thân ra, như vậy mình lẻn vào càng dễ dàng hơn. Chỉ có điều hiện tại...



- Không có ai sao?



Y Toa Tái Nhĩ nhướng mày nhỏ giọng nói:



- Lẽ nào Xà Hoàng đi tiểu? Cơ hội tốt!



Lý Lôi Long cũng tò mò quan sát xung quanh. Xà Hoàng hiển nhiên sẽ không rời đi, chắc hẳn đang ẩn nấp ở chỗ nào đó. Nhưng mình đừng nói là phát hiện ra vị trí của đối phương, thậm chí ngay cả cảm giác được đối phương có ở chỗ này hay không, vẫn không có cách nào cảm giác được.



Đoạn Phong Bất Nhị đưa tay chống cằm quan sát chung quanh. Một trong những năng lực lớn nhất của rắn, chính là che giấu bản thân, khiến con mồi không cách nào phát hiện ra thân thể mình, sau đó đột nhiên phát huy ra năng lực giết người này. Bàn Hoành Cơ được xưng là Xà Hoàng, như vậy năng lực ẩn nấp tất nhiên sẽ không thua bất kỳ người nào.



Lý Lôi Long len lén quan sát mọi người đồng hành, phát hiện trên mặt đám người Phần Đồ Cuồng Ca cũng lộ vẻ nghi ngờ. Cảm giác thất bại vừa dâng lên trong lòng đã giảm đi rất nhiều. Chí ít những bằng hữu cùng lứa tuổi này cũng không phát hiện ra địa điểm Bàn Hoành Cơ ẩn nấp.



- Bất Nhị, trong nháy mắt ta lao ra, lập tức phát động công kích về phía vị trí bên phải thân thể ta.



Càn Kình cẩn thận nhìn chằm chằm vào cửa đá ra:



- Lý Lôi Long, nhờ ngươi thi triển Tam Sắc Vạn Tuyến Diệt Sát Phong Bạo ở bên trái ta, ứng phó với đấu thân thứ hai của Xà Hoàng.



Đấu thân thứ hai?



Tròng mắt Lý Lôi Long liên tục chuyển động, tìm kiếm xung quanh khu vực gần cánh cửa đá nhìn như không có gì này. Cảm giác thất bại trong lòng hắn vừa giảm xuống, lại được dâng lên một lần nữa.