Sất Trá Phong Vân
Chương 1130 : Chiến đấu kịch liệt! (2)
Ngày đăng: 23:10 20/04/20
Trong nháy mắt khi bước ra khỏi thạch thất, Càn Kình đã liên tục tiêu hao hơn mười khối đấu tinh, lại chỉ bổ sung về chưa được một thành đấu khí. Lượng đấu khí của cường giả cấp Chân Thánh đặc biệt khổng lồ. Đấu tinh thập cấp ở trong tay Càn Kình có vẻ như muối bỏ biển.
- Tiểu bối còn muốn chạy sao?
Bàn Hoành Cơ đã đẩy lui mọi người, thân thể chắn ở chỗ cửa thạch:
- Lý lão gia chủ, người khác giao cho ngươi. Lần này đến phiên ta thử một chút.
Lý Phách cười khẽ. Xà Hoàng này thật đúng là không chịu bị thiệt. Mình vừa lĩnh giáo đấu kỹ của tiểu tử này một chút, quả thật làm cho người cảm thấy hưng phấn:
- Được, ta đi ngăn cản người khác!
Càn Kình thấy thân thể Lý Phách ngăn cản mình, hắn không hề dừng lại. Đấu kỹ Nộ Liên dưới chân trực tiếp hoàn toàn nổ nát, thân thể nhanh chóng đẩy mạnh về phía trước hóa thành một đoàn tàu bay nhanh!
So với tốc độ của Vạn Ảnh, Nộ Liên có thể không bằng. Nhưng xét về phương diện phát nổ đẩy mạnh thân thể, Càn Kình hiểu rất rõ, đấu kỹ Nộ Liên vẫn cường đại hơn.
Thân thể ma sát với không khí phát ra những tiếng gió rít gào, khiến Càn Kình giống như một con ma thú cự long tới từ viễn cổ. Một quyền kéo theo đại thế của sao gió nổi mây bay cuồn cuộn không ngừng, đột nhiên hoàn toàn bạo phát, khiến người ta vừa thấy liền muốn tránh né lui về phía sau. Nếu không lui sợ rằng sẽ bị bao phủ ở trong đại thế gió nổi mây phun này.
Hồn vực bạo lực, hồn vực thiêu đốt, kể cả hồn vực điện quang đồng thời phóng ra uy năng mạnh nhất. Trong nháy mắt tất cả dung nhập vào trong một quyền này. Đấu kỹ với đại thế cuồn cuộn không ngừng lại tăng lên tới một uy lực mới.
Trong con ngươi Bàn Hoành Cơ thấy rõ một quyền này của Càn Kình không có năng lực đấu kỹ gì phức tạp, chỉ là tính hủy diệt, bạo lực đơn thuần nhất!
Bàn Hoành Cơ thấy mình cần phóng ra. Năm đó mình còn chưa thật sự hoàn toàn mạnh mẽ, lúc trưởng thành mình đã đặc biệt nghiên cứu ra một chiêu này, mượn lực lượng của người khác sau đó sẽ trả lại đấu kỹ cho đối thủ.
Hôm nay, một quyền của Càn Kình còn chưa thật sự kết thúc, trong lúc vội vàng Bàn Hoành Cơ vẫn còn có thể hoàn thành.
May mà hắn chưa dung hợp tất cả đấu kỹ, nếu không một quyền này ta có thể chuyển hóa ra ngoài hay không cũng là vấn đề!
Trong lòng Bàn Hoành Cơ âm thầm cảm thấy khiếp sợ. Ngón tay bắn ra một đòn. Một đấu khí màu đen, hỗn loạn cắt qua không khí, cũng cắt qua không gian.
Dưới chân Càn Kình phát động Vạn Ảnh. Tàn ảnh bị đấu khí hỗn loạn này cắt đến, cứng rắn biến thành hơn trăm mảnh nhỏ. Giờ phút này thân thể Càn Kình đã từ bên cạnh Bàn Hoành Cơ lao ra ngoài.
Tốc độ thật nhanh!
Trong lòng Bàn Hoành Cơ lại thầm tán thưởng một tiếng. Càn Kình phán đoán đối với thời gian thật sự đã đạt tới một cảnh giới rất chính xác.
- Còn muốn chạy sao? Không dễ dàng như vậy đâu!
Bàn Hoành Cơ vặn eo xoay người. Bàn tay to đánh ra một đòn phóng vào không trung. Đấu khí hình bàn tay cực lớn chụp vào sau lưng Càn Kình.
Đấu khí hình bàn tay cực lớn trên không trung lại hóa thành trảo, phát ra một tiếng động lớn.