Sất Trá Phong Vân
Chương 1140 : Con bài chưa lật
Ngày đăng: 23:10 20/04/20
- Bầu trời không thuộc về ngươi.
Đầu gối Phần Đồ Cuồng Ca co lại, tung người nhảy lên thật cao, đạt tới độ cao phía trên Hoắc Nhĩ Cương một chút. Hai bàn tay nắm lấy nhau, tạo thành một nắm đấm thật lớn, dứt khoát vung cánh tay giống như vung gậy bóng chày lên, đánh trúng phía sau lưng Hoắc Nhĩ Cương, khiến thân thể hình dạng dấu chấm hỏi trực tiếp bị đánh thành dấu chấm than.
Thân thể thẳng tắp giống như dấu chấm than, lại giống như lưu tinh rơi trở lại mặt đất, đạp mạnh xuống lôi đài vốn đã bị đổ nát không thể chịu nổi. Trên mặt đất đập ra một cái hố càng sâu hơn.
Đấu kỹ trường cực lớn, hai mươi mấy vạn khán giả không hoan hô, không thét chói tai. Mọi người bị phương thức chiến đấu bất ngờ này làm chấn động hoàn toàn. Từ khi cuộc tranh tài Tân Nhân Vương bắt đầu diễn ra tới nay, đây vẫn là lần đầu tiên xuất hiện phương thức chiến đấu kỳ quái như vậy.
Một bên liều mạng công kích nửa ngày, chết sống không phá được phòng ngự cường giả đồng cấp khác. Sau đó bị cường giả đồng cấp khác đánh dễ dàng như đánh tiểu hài tử.
Quan trọng nhất, bên bị đánh này là gia tộc huyết mạch Bạo Hùng. Luận quyền cước đấu kỹ lực phá hoại mà nói, ngoại trừ ba đại chiến sĩ huyết mạch chung cực hiện nay ra, gia tộc chiến sĩ huyết mạch Bạo Hùng là chiến sĩ huyết mạch cường đại trên phương diện lực bạo phát gần bằng với huyết mạch Thái Thản.
Còn bên chân chính hoàn toàn nắm cuộc chiến đấu trong tay, lại là thế gia Phần Đồ vô số năm khiêu chiến chiến sĩ huyết mạch, mỗi một lần đều bị chiến sĩ huyết mạch đánh hoàn toàn không đứng nổi!
- Làm sao có thể như vậy... Làm sao phải như vậy được?
Hoắc Nhĩ Cương chuyển động thân thể chậm rãi từ trên mặt đất bò dậy, đầu gối quỳ trên mặt đất, thân thể uốn cong, hai tay không ngừng đập xuống mặt đất, toàn thân gần như hỏng rồi, nói:
- Tại sao? Tại sao lại như vậy? Tại sao lại thành ra như vậy? Ta là chiến sĩ huyết mạch Bạo Hùng cường đại! Ta có lực công kích và lực phá hoại khiến người khác phải e ngại. Vì sao... Vì sao ta không phá được phòng ngự của hắn.
- Thôi đi, đừng đánh nữa! Chúng ta bỏ quyền thi đấu, chịu thua đi...
- Không! Ta muốn đánh!
Hoắc Nhĩ Cương bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn gia chủ đang muốn khuyến hắn từ bỏ quyền thi đấu:
- Ta còn có con bài chưa lật. Ta còn có con bài chưa lật cuối cùng!
- Lẽ nào...
Hoắc Nhĩ Thiết rùng mình một cái. Trong tay mỗi chiến sĩ huyết mạch trong gia tộc huyết mạch Bạo Hùng đều có một viên thuốc. Đó là một loại thuốc thần bí có tính tự sát do dược sư thần bí tạo ra. Người dùng nó, tính mạng không sống quá một năm. Hơn nữa sau khi dược hiệu qua đi, lực lượng huyết mạch hoàn toàn biến mất, trở thành phế nhân.
Nhưng trong vòng nửa tiếng khi dược hiệu vẫn tồn tại, người dùng nó, thực lực sẽ nhận được kích thích cực lớn, thậm chí có thể khiêu chiến vượt cấp chiến sĩ ngoài huyết mạch của hắn.
- Cuối cùng ngươi đã dự định dùng nó sao?
Phù phù...
Thân thể Hoắc Nhĩ Cương vừa quay lại, phía sau lưng lộ ra quyền ấn tương tự!
Khóe mắt Bàn Hoành Cơ không nhịn được co giật mấy cái. Đều là cường giả Thực Thánh đỉnh phong đồng cấp, Hoắc Nhĩ Cương còn đâm đầu vào chỗ chết, dùng thuốc thần bí, cuối cùng vẫn chỉ là một quyền đã bị đánh thành như vậy? Lưu lại vết tích như vậy!
Chiến sĩ đồng cấp, ít có khả năng lưu lại dấu vết như vậy ở trên người đối thủ. Muốn làm được điều này ít nhất phải cao hơn đối phương một khoảng cách cực lớn mới có thể làm được.
- Đây là uy lực của hai Đấu Hồn.
Bàn Hoành Cơ ngửa mặt lên trời thở dài:
- Hai trọng lực cùng bạo phát khiến người ta hâm mộ. Lại thêm độ tinh thuần của Đấu Hồn thánh khí nhập thánh, quả thực có thể bao trùm lên trên rất nhiều chiến sĩ huyết mạch.
Hai Đấu Hồn! Hai Đấu Hồn!
Sắc mặt mỗi chiến sĩ gia tộc huyết mạch Bạo Hùng đều rất âm trầm. Đây là thực lực một thể hai thánh! Hai Đấu Hồn cùng phát lực, thật sự không phải chỉ đơn giản là lực lượng hai Đấu Hồn cộng lại. Chúng kích thích lẫn nhau phát ra uy năng mạnh mẽ. Điều này hiển nhiên khiến cường độ liên tục tăng gấp bội.
Trong Thực Thánh, thật sự có người có thể đánh thắng Phần Đồ Cuồng Ca sao?
Trong lòng hơn mười vạn khán giả đều xuất hiện một nghi ngờ giống nhau. Nhưng ngay lập tức bọn họ đều nhớ tới một người khác sau khi nhập thánh không phải chỉ có một Đấu Hồn: Càn Kình!
Ba Đấu Hồn! Một thể ba thánh! Mỗi thánh đều là Chân Thánh!
- Ngày ấy Càn Kình chiến đấu với Càn Chiến Huyền, thật sự đã thi triển toàn lực sao?
- Đúng vậy... Không biết có phải là hắn lưu lại mặt mũi cho Càn Chiến Huyền hay không?
Một người bắt đầu nhỏ giọng đặt câu hỏi. Người bên cạnh nghe được, theo bản năng trả lời. Mọi người xung quanh nghe được một hỏi một đáp này, cũng bắt đầu tự lầm bầm nói ra những câu hỏi khác, người khác không ý thức được, sau khi nghe được cũng lại đưa ra câu hỏi tương tự.
Những câu hỏi như vậy càng ngày càng nhiều. Rất nhanh hai mươi vạn người hò hét ầm ĩ hỏi người khác ngồi bên cạnh mình. Âm thanh nghi ngờ tất nhiên cũng truyền đến trong tai Càn Chiến Huyền đang ngồi trê đài chủ tịch. Xung quanh có không ít chiến sĩ huyết mạch đưa ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía hắn, trong đó thậm chí có cả sự hoài nghi.
Càn Chiến Huyền có thể đọc được sự hoài nghi này cũng như nghi ngờ đưa ra các loại suy đoán như Càn Kình ở trước trận chiến nhận được cái mình gọi là uy hiếp, nếu như dám chiến thắng mình, sẽ đánh chết phụ thân hắn.