Sất Trá Phong Vân
Chương 1147 : Một đấu mười lăm?
Ngày đăng: 23:10 20/04/20
- Ngươi trước tiên phải bảo đảm mình không thua, mới có thể thắng đến trước mặt chúng ta rồi nói tiếp.
Phần Đồ Cuồng Ca rất không nể tình:
- Một Đấu Hồn, làm sao có thể đánh thắng được hai Đấu Hồn.
- Lão tử còn là chiến sĩ huyết mạch!
Đoạn Phong Bất Nhị rất không phục kêu gào.
Thiết Khắc vẫn trầm mặc nghe được Đoạn Phong Bất Nhị kêu gào, cũng mở miệng nói:
- Càn Kình đánh ngã không biết bao nhiêu chiến sĩ huyết mạch.
- Cắt!
Đoạn Phong Bất Nhị bĩu môi rất khinh thường nói:
- Giữa ta và chiến hữu chắc chắn sẽ phải đánh một trận. Xem ra phải phân thắng bại ở trên cuộc tranh tài Tân Nhân Vương.
- Ngươi… chỉ có phần bị đánh.
Thái độ Thiết Khắc bình thường đối với người khác rất tốt, nhưng đối với Đoạn Phong Bất Nhị chính là những lời độc nhất, ác nhất. Đoạn Phong Bất Nhị bị kích động chung quy vẫn luôn muốn giao đấu với ma vũ sĩ huyết mạch thiên sứ Đọa Lạc này.
Nhưng lại nhưng...
Chiến sĩ trẻ tuổi ở đây ngoại trừ Càn Kình ra, lực lượng huyết mạch duy nhất đạt được Chân Thánh chính là Thiết Khắc!
Từ sau khi hấp thu Lộ Tây Pháp chi tâm, chiến thân huyết mạch của Thiết Khắc có dị biến xuất hiện ba đôi cánh. Tốc độ thực lực của hắn tăng lên vô cùng kinh người. Tất cả mọi người phát hiện, cho dù Thiết đẹp trai ngủ dậy hoàn toàn không tập luyện đấu khí, thực lực cũng sẽ cường đại hơn rất nhiều so với ngày hôm trước.
Dường như... sau khi hấp thu tinh hoa Lộ Tây Pháp chi tâm, tất cả cửa ải ngăn cản lực lượng huyết mạch thức tỉnh trong cơ thể này của Thiết đẹp trai đều vỡ nát. Hắn có thể tự do tự tại tùy ý nâng cao thực lực.
- Chờ ta thức tỉnh thiên cực, nhất quyết phải tới bứt lông thiên sứ của ngươi.
- Ngươi không có cơ hội.
Bàn Hoành Cơ và Lý Phách nhìn nhau cười. Họ đều thấy được trong mắt nhau sụ hâm mộ. Bọn họ hâm mộ cảm giác vui vẻ khi những người tuổi trẻ này ở chung với nhau.
- Càn Kình, trên lôi đài Tân Nhân Vương này, ngươi muốn đánh với ai nhất?
Đoạn Phong Bất Nhị tò mò hỏi:
Thiết Khắc bình tĩnh gật đầu:
- Có cơ hội thử xem sao.
Bàn Hoành Cơ sử dụng cùi chỏ thúc vào người Lý Phách nhỏ giọng nói:
- Tiểu tử này, không phải là ma vũ sĩ huyết mạch thiên sứ Đọa Lạc thức tỉnh chung cực của thời đại này chứ? Nếu như nói...
Lý Phách cười:
- Vậy Ma tộc đã bị thua thiệt rồi! Bên chúng ta có bốn, bọn họ chỉ có hai! Xem ra lần này thật sự có thể đánh ngã được Ma tộc!
- Có thể, ma vũ sĩ thiên sức Đọa Lạc thức tỉnh chung cực thế hệ này có hai...
Càn Kình nhìn về phía Bàn Hoành Cơ:
- Thậm chí là ba?
- Hai? Ba? Phá vỡ truyền thống? Không thể nào?
Bàn Hoành Cơ khẽ nhíu mày:
- Lộ Tây Pháp chi tâm thật sự lợi hại như vậy sao?
- Nhìn Thiết đẹp trai chẳng phải đã biết sao?
Bàn Hoành Cơ khẽ day trán. Nếu quả thật đúng là như vậy, sợ rằng chiến tranh sẽ tạo rất càng nhiều tổn thương hơn.
- Thôi, đừng suy nghĩ nữa!
Lý Phách đứng dậy vỗ vai Bàn Hoành Cơ:
- Nếu như chúng ta cũng hoàn thành thức tỉnh lực lượng huyết mạch chung cực, hơn nữa giành trước bọn họ một chút, không cho bọn họ cơ hội! Vậy không phải là được rồi sao?
- Có đạo lý! Đi!
Bàn Hoành Cơ rất thẳng thắn đứng dậy, cũng không quay đầu lại bước về phía chỗ ở của mình.
Càn Kình có thể cảm giác được, giờ phút này, trong lòng hai cường giả đều đã quyếtđịnh phải hoàn toàn trùng kích thức tỉnh chung cực.