Sất Trá Phong Vân

Chương 1181 : Mạo hiểm quá lớn

Ngày đăng: 23:11 20/04/20


Bọn họ còn thê thảm hơn cả những người bình thường. Ở trong mắt các ngươi, bọn họ chẳng qua là phế vật thất bại, phế vật không có giá trị lợi dụng! Nhưng bọn họ cũng là người!



Tâm tình Đoạn Phong Bất Nhị kích động ngửa mặt lên trời liên tục rít gào:



- Khi trong đó có người thức tỉnh lực lượng huyết mạch, các ngươi lại lao lên để diễn tả cái các ngươi gọi là thiện ý! Các ngươi không phải là người nắm giữ lực lượng! Mỗi ngày các ngươi chỉ cầu lực lượng, lại chỉ là nô bộc của lực lượng!



- Cửu Dương Phong Thái chết sao? Vậy Khí Cửu Dương không chết sao? Cửu Dương Phong Thái không đáng chết, vậy bằng hữu ta đáng chết sao? Không sai! Hắn đáng chết! Hắn ngu xuẩn tin tưởng vào những lời nói dối của các ngươi! Trở lại gia tộc huyết mạch Chiến Thần đi bán mạng! Hắn ngu xuẩn, ngu xuẩn đáng chết! Một điểm cũng không sai! Cửu Dương Phong Thái cũng đáng chết! Nếu hắn muốn hại người, hẳn phải nghĩ được hậu quả hại người là là phải nhận lửa giận!



Sắc mặt Cửu Dương Chân Tông âm trầm nhìn chằm chằm vào Đoạn Phong Bất Nhị:



- Chuyện Khí Cửu Dương ta cũng đã biết. Đối với chuyện này, ta cũng cảm thấy rất căm tức. Nhưng dù sao Khí Cửu Dương đã chết, Cửu Dương Phong Thái còn sống! Vì thế, ta đã từng răn dạy Phong Thái, đồng thời trừng phạt hắn trong vòng một năm gia tộc sẽ không cho hắn nửa xu chi tiêu!



- Mạng của Khí Cửu Dương hóa ra chỉ trị giá bằng nửa năm chi tiêu của tên Cửu Dương Phong Thái ngu xuẩn này! Ha ha ha ha...



Đoạn Phong Bất Nhị cười một cách điên loạn:



- Đại nhân Xà Hoàng, nếu như ta quay về Bàn gia, như vậy ta giết chết Cửu Dương Phong Thái, ngài có phải cũng muốn xử phạt ta hay không?



Mắt Bàn Hoành Cơ nhất thời sáng ngời, trong mắt lộ ra ánh sáng cảm kích không có gì sánh kịp nhìn về phía Cửu Dương Chân Tông, hận không thể trực tiếp ôm gia chủ huyết mạch Chiến Thần này vào trong ngực hung hăng hôn một cái, cảm ơn hắn đã đưa ra câu trả lời như vậy.



- Để xin lỗi đối với gia tộc Cửu Dương, ta cảm thấy bản Xà Hoàng sẽ phạt ngươi hai năm chi tiêu trong gia tộc.



Bàn Hoành Cơ cố gắng khiến dang vẻ của mình được nghiêm trang:



- Tuy rằng, Cửu Dương Phong Thái này lớn tuổi như vậy, mới đánh tới thực lực cấp Thực Thánh. Ngươi là thực lực cấp Chân Thánh! Mạng của hắn vốn không đáng giá như thế, nhưng vì biểu thị sự thương tiếc đối với gia tộc Cửu Dương, biểu thị sự căm giận của bản Xà Hoàng, ta sẽ cắt tất cả tiền tiêu vặt hàng tháng trong hai năm của ngươi.



Đoạn Phong Bất Nhị nhún vai nhìn Cửu Dương Chân Tông:



- Đáp án này ngươi hài lòng không? Nếu như ngươi cảm thấy ta giết Cửu Dương Phong Thái của gia tộc ngươi thật sự quá đáng, như vậy ta trở về gia tộc huyết mạch rắn chín đầu. Giảm tiền tiêu vặt hàng tháng trong một năm để đổi lấy mạng của Khí Cửu Dương sao? Thật mệt ngươi nói ra!



Cửu Dương Chân Tông nhíu mày:



- Phong Thái và Khí Cửu Dương là việc riêng của gia tộc huyết mạch Chiến Thần ta, không tới phiên người ngoài quản.



- Ta không quan tâm tới Cửu Dương Phong Thái. Ta chỉ biết bằng hữu ta bởi vì Cửu Dương Phong Thái mà chết.
- Trong đó đều có sự sát phạt. Nhưng sát phạt này cũng không có dấu hiệu ngừng hẳn. Thế lực sống mái với nhau, chỉ có thể mang đến tai họa cho quốc gia, khiến Ma tộc càng cao hứng hơn. Vì dừng hẳn thù hận này vĩnh viễn, chúng ta vẫn áp dụng phương pháp đơn giản, lại cổ xưa nhất, quyết đấu!



Quyết đấu!



Ánh mắt Cửu Dương Chân Tông nhất thời tốt hơn, trong mắt lóe ra vẻ vui mừng vô tận. Cuối cùng hoàng đế bệ hạ vẫn lựa chọn nghiêng về phía mình! Nếu như tham gia quyết đấu, như vậy đương nhiên mình sẽ trực tiếp tham gia. Như vậy Bàn Hoành Cơ và Lý Phách sẽ không có khả năng nhúng tay vào.



- Bệ hạ, quyết đấu thế nào?



Bàn Hoành Cơ cười nhìn Bảo Long Chân Sách:



- Ngài để một chiến sĩ lâu đời mạnh nhất hiện nay đối chiến với một chiến sĩ trẻ tuổi mạnh nhất thế hệ trẻ vừa tấn chức Chân Thánh. Điều này có phải có chút không công bằng hay không?



- Cái này đương nhiên...



Bảo Long Chân Sách thở dài, ánh mắt chuyển đến trên mặt Cửu Dương Chân Tông:



- Chân Tông, nếu như là một đánh hai, đối với ngươi mà nói có đúng là rất không công bằng hay không?



Một đánh hai?



Cửu Dương Chân Tông nở nụ cười. Càn Kình bị mình đánh một quyền toàn thân phun máu. Cho dù Đoạn Phong Bất Nhị cường thịnh trở lại, còn có thể cường đại hơn Càn Kình rất nhiều sao? Chỉ cần hai quyền, là có thể đánh khiến hai người này toàn thân phun máu!



- Bệ hạ, ngài muốn nói để một mình ta tiến hành quyết đấu đồng thời với hai người Càn Kình, và Đoạn Phong Bất Nhị bọn họ sao?



Cửu Dương Chân Tông cao giọng nói: Nếu như nói vậy, thần vì báo thù, nguyện ý mạo hiểm thử một lần!



- Ha hả, thật là mạo hiểm lớn... So với cưỡng gian Đại Ma Vương Lộ Tây Pháp ở trên chiến trường Nhân Ma còn mạo hiểm lớn hơn gấp một nghìn lần, gấp một vạn lần, mười vạn lần.



Hai tay Bàn Hoành Cơ khoanh trước ngực, vẻ mặt lạnh như băng rất khó chịu phát biểu một câu đầy vẻ giễu cợt.



Mặt Cửu Dương Chân Tông không hồng không thở mạnh, hoàn toàn không nhìn ra một chút xấu hổ nào.



Bảo Long Chân Sách tự động không để ý tới lời nói của Bàn Hoành Cơ. Nếu như trả lời câu nói này, như vậy chỉ có trời mới biết được lại có những lời nói khó nghe nào lại tuôn ra từ trong miệng của vị Xà Hoàng này.