Sất Trá Phong Vân
Chương 1192 : Để ta ăn ngươi
Ngày đăng: 23:11 20/04/20
Trong chớp nhoáng này, Vô Danh mới đột nhiên cảm giác được năng lực Càn Kình kinh khủng đáng sợ tới mức nào. Bất kể đấu kỹ của mình thuần thục như thế nào, hôm nay ở trên phương diện đấu khí lực lượng vẫn kém hắn một đường. Nếu như hắn lại giải một phong ấn khác...
Hỗn độn phá, thiên địa mở!
Cổ tay Vô Danh vừa lộn, thân thể di chuyển về phía sau, trong chớp mắt đã khôi phục được sự cân bằng.
Cánh tay kia giống như đại phong xa quay tròn. Tiếng sấm nổ mạnh như có thể nổ nát thân thể của kẻ địch. Trong nháy mắt thiên địa hình như hoàn toàn triển khai!
Loại thủ pháp chiến đấu kế hậu tục này vừa ra, ánh mắt Càn Kính nhất thời sáng ngời. Đây là một loại đấu kỹ hắn chưa từng thấy qua! Hình như là đấu kỹ hậu thiên được diễn hóa từ trong hỗn độn ra!
Vô Danh đánh ra một đòn, thân thể còn đang có chút lay động, chưa hoàn toàn duy trì sự cân bằng hoàn toàn, Càn Kình đã ra tay đánh một đòn bạo lực, mức độ hoàn toàn vượt quá sự tính toán của hắn. Đấu kỹ hậu tục trở nên không còn hoàn mỹ nữa.
Công kích hậu tục vừa phát động, Vô Danh đột nhiên cảm thấy bầu trời mờ tối đã trở nên âm u hơn.
Càn Kình đẩy hỗn độn của Vô Danh ra, quyền thế đánh ra giống như trời sụp. Cả người giống như mãnh hổ chộp dê, có khí thế từ trên lao xuống. Một quyền giống như được rèn ra từ sắt thép, lại được ngân hà cuộn cuộn bám vào, sông sao lao nhanh, cường giả ra oai phóng ra vô cùng nhuần nhuyễn.
Vô Danh nhất thời cảm giác mình và tất cả liên hệ xung quanh hoàn toàn bị nổ nát. Hiện tại dưới bầu trời này chỉ có mình cô độc đối mặt với một quyền như xuyên qua thái cổ, xuyên qua dòng sông dài lịch sử. Cho dù là Lý Lôi Long và Đoạn Phong Bất Nhị đối mặt với một quyền này, cũng không cách nào an toàn đón được.
Vô số tiếng sấm âm bạo, giống như tất cả lôi điện trên trời đều đánh xuống.
Trong chớp mắt đứng giữa sinh và tử, khí tức vừa dâng lên trước ngực Vô Danh hòa lẫn với chiến ý vô cùng vô tận. Hắn phát ra một tiếng thét dài. Dường như mấy vạn quân nhân khí huyết sục sôi chiến đấu nhiều năm cùng nhau phát ra tiếng rít gào bất khuất vậy. Tay trái dán chặt lấy cánh tay phải giống như chiến mãng xoay người, đánh ra một quyền đặc biệt, tràn ngập khí tức vô!
Lý Lôi Long đánh một quyền trúng Càn Kình, khiến hắn lảo đảo, nhưng bản thân lại không nhận được lợi ích gì. Đấu khí trên nắm tay vỡ ra, xương tay đều có chút đau đớn.
Đều tại thiên quân ngăn cản!
Trong lòng Lý Lôi Long cảm thấy đáng tiếc thở dài. Nếu như không phải thiên quân của Càn Kình ép mình đánh ra một đòn mạnh nhất phá hỏng thiên quân, như vậy mình uy thế một quyền này hẳn phải vượt xa hiện tại mới đúng.
Thân thể Càn Kính thoáng lảo đảo. Hắn xoay người lại chụp lấy cổ tay của Lý Lôi Long. Năm ngón tay mở ra, dường như nắm giữ cả thiên địa trong tay. Lý Lôi Long muốn rút tay ra thì đã muộn. Trong chớp mắt, nắm đấm vừa rời khỏi phía sau lưng Càn Kình, đã bị năm ngón tay Càn Kình giữ chặt lại.
- Càn Kình! Đừng chỉ để ý tới Lý Lôi Long!
Một khắc khi giọng nói của Đoạn Phong Bất Nhị vừa vang lên, chiến sĩ trẻ tuổi này đã nhanh chóng tiến lên, đồng thời xuất hiện ở bên cạnh Càn Kình!
Hồn vực di chuyển trong nháy mắt! Đoạn Phong Bất Nhị tiến vào Chân Thánh, uy năng hồn vực này lại một lần nữa mở rộng, trực tiếp đồng thời di chuyển mọi người đến bên cạnh Càn Kình.
Kim chưởng của Phần Đồ Cuồng Ca từ trên trời cao đè xuống. Nơi nào kim chưởng đi qua, không khí đều biến thành vàng! Lưu lại trong không trung một thông đạo được vàng ngưng luyện chế tạo ra. Hắn dùng một chưởng hoàn toàn không nương tay muốn đánh Càn Kình hoàn toàn biến thành một pho tượng người vàng!
- Càn Kình! Để ta ăn ngươi! Để ta càng tiến gần tới cảnh giới thành thần!
Cánh tay Càn Vô Thanh như đao, Càn Khôn Vô Cực Ấn lộ ra khí tức vong linh u ám nhàn nhạt. Nơi nào nó đi qua nếu như có thực vật tất nhiên sẽ lập tức héo rũ, nếu như có động vật lập tức sẽ gặp ăn mòn mà chết. Khí tức vong linh của hắn đã đạt tới một mức độ thật sự đáng sợ, có thể khiến rất nhiều sinh vật xung quanh người trong nháy mắt chuyển hóa thành vong linh cấp thấp nhất.