Sất Trá Phong Vân

Chương 1237 : Càn gia đổi chủ (3)

Ngày đăng: 23:11 20/04/20


- Ngươi . . .



Càn Chiến Nhật căm hận trừng Càn Kình. Huynh trưởng vào Cổ Hoang Sa Hải đến nay chưa về, hiện tại trong gia tộc không có Chiến Sĩ huyết mạch chung cực trấn giữ. Nếu đánh nhau tuy có thể lợi dụng các tòa ma pháp trận Càn gia tích lũy nhiều năm đánh bại Càn Kình nhưng Càn gia sẽ chịu tổn thương nặng, càng khó lấy lại vinh diệu.



- Ngươi làm Chiến Sĩ Chân Sách hoàng triều không vì hoàng triều chinh chiến chiến trường nhân ma thế nhưng vì chút việc nhỏ đến Càn gia ta gây chuyện? Càn gia đã nuôi không ngươi mười mấy năm!



Ngực Càn Chiến Nhật phập phồng tỏ rõ cảm xúc dao động kịch liệt, nói:



- Một Lôi Địch có là gì? Hắn quan trọng bằng gia chủ đại nhân sao? Còn phụ thân của ngươi, gia tộc cho hắn hoàn cảnh sinh tồn nên ra sức vì gia tộc! Còn ngươi có từng báo đáp gia tộc không?



Các Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương đứng sau lưng Càn Chiến Nhật cùng lộ biểu tình tức giận, mắt lóe tia khinh thường. Gia tộc nuôi một thứ không biết cảm ơn thế này.



Càn Kình bình tĩnh nhìn Càn Chiến Nhật, chậm rãi giơ tay phải lên, như hôm đó Càn Chiến Huyền ở thảo nguyên công kích hắn, ngón trỏ tỏa định Càn Chiến Nhật. Càn Khôn Vô Cực Ấn áp súc đến mức tận cùng trên đầu ngón tay khẽ run, bắn ra chỉ áp xuyên thủng không gian.



Một chỉ trông đơn giản, không có dấu hiệu đột ngột, tất cả nhìn như chậm chạp cho Càn Chiến Nhật thời gian phòng ngự, phản kích.



Nguy rồi!



Càn Chiến Nhật cảm giác bị tỏa định, tất cả lực lượng mở ra. Thực lực đẳng cấp chân thánh huyết mạch Tinh Linh Vương bùng nổ, đấu khí mạnh mẽ đẩy các Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương gần đó thụt lùi. Trán Càn Chiến Nhật mở ra một con mắt dựng đứng.



- Thiên pháp quy nhất! Càn Khôn Vô Cực!



Tinh thần Càn Chiến Nhật chia hai, đấu khí và ma pháp thay nhau hình thành nhanh. Muôn vàn ma pháp quấn nhau hợp thành tấm thuẫn cứng rắn không thể phá, một chiêu này năm đó trên chiến trường nhân ma dù là Lộ Tây Pháp Đại Ma Vương cũng không thể đánh vỡ, do đó cứu được Càn Chiến Huyền rơi vào thế yếu.




Bỗng một đấu hồn Tinh Linh Vương khổng lồ từ trong sân Càn gia vọt lên, khí lưu bốn phía thổi quen thành cuồng phong thổi cây cối trong Càn châu rì rào. Những cành cây cong xuống như bái quân vương.



Thức tỉnh huyết mạch chung cực!



Trong khoảnh khắc sân Càn gia rối loạn chợt bình lặng, hơi thở bá đạo bình tĩnh sống dậy trong sân. Dù là hai người trông cửa ngồi trước cửa cảm giác gánh nặng trên vai nhẹ hơn nhiều.



- Là ai gây rối trước cửa Càn gia ta? Không muốn sống sao?



Giọng Càn Vô Tinh Thần tràn ngập tự tin, kiêu ngạo vang vọng trên bầu trời Càn châu, giống như liều thuốc an thần có hiệu quả nhất khiến người Càn gia lấy lại tự tin bình thường.



Thức tỉnh huyết mạch chung cực! Vào phút mấu chốt Càn Kình đi tới Càn gia gây rối rốt cuộc có được thức tỉnh lực lượng huyết mạch chung cực của mình. Dù đối phương có hai Chiến Sĩ huyết mạch chung cực cũng không cần sợ, lực lượng huyết mạch chung cực không chỉ dùng để chiến đấu, sức uy hiếp thức tỉnh huyết mạch chung cực vượt qua giá trị chiến đấu.



Các Chiến Sĩ huyết mạch Càn gia mặt xám xịt trong khoảnh khắc hồng hào trở lại, nhiều người ngồi dưới đất bật dậy, mắt nhấp nháy tia sáng chiến ý, eo thẳng tắp, ngực dâng lên ý chí chiến đấu nóng rực muốn xông lên đơn độc khiêu chiến với Càn Kình trước rồi tính.



- Càn Kình!



Càn Chiến Nhật nén đau bước nhanh ra khỏi đống đổ nát, khóe môi có vết máu chưa lau. Biểu tình lo lắng trên mặt không còn, tự tin trở về trong mắt Càn Chiến Nhật.



Đọa Lạc chi thành, đó là chỗ dựa mạnh nhất của Càn Chiến Nhật. Dù Càn Kình có thể một ngón tay càn quét cả Càn gia nhưng rất nhỏ yếu trước thức tỉnh huyết mạch chung cực của Càn gia. Có lẽ Càn Vô Tinh Thần chỉ cần một ngón tay là đủ đánh Càn Kình như chó chết.



Trên bầu trời một cái bóng đen từ nhỏ bé nhanh chóng phóng to, đó là cái ghế kim loại khổng lồ. Tuy không bằng cái ghế Càn Kình dùng hôm đại tái Tân Nhân Vương nhưng tràn ngập hơi thở bá đạo từ trên trời giáng xuống đập mạnh vào sân trước Càn gia.