Sất Trá Phong Vân
Chương 1239 : Càn gia đổi chủ (5)
Ngày đăng: 23:11 20/04/20
- Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha!
Càn Vô Tinh Thần lơ lửng trên cao cười to bảo:
- Không sót mảnh vụn! Để ta xem ngươi làm sao đắp mộ cho con chó già kia!
- Mộ của ta không cần ngươi lo, ngươi hãy lo làm sao sống sót rời khỏi đây đi.
Giọng Càn Thành cực kỳ bình tĩnh vang lên dưới chân Càn Vô Tinh Thần. Đoạn Phong Bất Nhị ôm Càn Thành biểu tình thản nhiên, lão nhân không có chút sức chiến đấu gì nhưng vẻ mặt rất bình thản làm người ta không nhìn ra đó là một lão nhân không có chút thực lực. Trông Càn Thành như hoàng giả từng nắm giữ thiên hạ, nhìn thấu mọi thứ.
- Ngươi . . .
Mắt Càn Vô Tinh Thần dính đầy máu trợn to, tràn ngập khó tin:
- Sao ngươi sống được?
Càn Thành bình tĩnh nhìn Càn Vô Tinh Thần toàn thân đẫm máu như ma quỷ tụ huyết, nói:
- Ta sẽ luôn sống nhưng ngươi thì không có cơ hội . Nhi tử, giết chết hắn.
Nguy rồi! Trong lòng Càn Vô Tinh Thần gióng lên báo động sinh tử. Áp lực hỗn độn từ đỉnh đầu ập xuống, Càn Vô Tinh Thần không tin nổi Càn Kình nhanh như vậy. Người mới rồi còn dưới đất làm sao trong phút chốc đã ở sau lưng Càn Vô Tinh Thần?
- Càn Khôn vô cực . . .
Càn Vô Tinh Thần vận dụng hết thực lực, trong phút chốc thiêu đốt đấu hồn, tất cả đấu ấn nổ tung. Khoảnh khắc sinh tử Càn Vô Tinh Thần không quan tâm gì khác, dù chết cũng kéo Càn Kình theo cùng.
Trong phút chốc thực lực Càn Vô Tinh Thần vượt qua thức tỉnh huyết mạch chung cực bình thường, quyết tâm chết làm gã chạm đến lực lượng chưa từng có.
Trong khoảnh khắc tốc độ của Càn Vô Tinh Thần biến cực nhanh, tia chớp không mau bằng gã. Càn Vô Tinh Thần vụt xoay người, Càn Khôn Vô Cực Ấn đánh bay bàn tay to Càn Kình vươn ra, đánh nổ hắn nát thành đoàn khói.
- Chẳng phải các ngươi tôn sùng lực lượng gia tộc sao? Dựa theo lý luận của các ngươi thì bây giờ không ai trong các ngươi đánh thắng được ta, nghĩ rằng ta là kẻ bạo lực không cần các ngươi tín phụng, cần gì biết đạo lý đúng không? Ta đã nói rồi, phụ thân của ta sẽ trở thành gia chủ Càn gia!
Tay Càn Kình cầm đại ấn gia chủ của Càn gia như đi vào chỗ không người xuyên qua sân lớn đi tới trước mặt Càn Thành, hai đầu gối quỳ dưới đất.
Càn Kình nâng lên đại ấn, nói:
- Phụ thân, đây là lễ vật nhi tử tặng cho phụ thân.
Vẻ mặt Càn Thành bình tĩnh, không có gì lo sợ nhận lấy đại ấn, khí thế, khí phách người bình thường không có lại phát ra từ người Càn Thành.
Càn Thành nói:
- Nhi tử, phụ thân tự hào vì ngươi, ta nhận đại ấn của Càn gia!
Ai cầm đại ấn thì chính là gia chủ, đây là luật sắt của Càn gia. Tuy mọi người muốn phản kháng nhưng biết là không thể làm được, ít nhất trước khi Càn Chiến Huyền quay về Càn gia không ai có thể chống lại.
- Hừ! Càn Kình, ngươi giỏi thật.
Càn Chiến Nhật lảo đảo không ngã nhìn Càn Kình, nói:
- Bây giờ ca của ta không ở nhà, ngươi cầm đại ấn, ta chỉ có thể tuân theo tộc quy! Nhưng khi nào ca ta trở về . . .
- Đấu giới không về được.
Càn Kình đánh gãy lời Càn Chiến Nhật, nói:
- Trước khi đến đây ta nghe tiếng gió không quá chắc chắn nói Càn Chiến Huyền đi Cổ Hoang Sa Hải. Mới rồi ta lấy đại ấn mà Càn Chiến Huyền không ra mặt, điều này không hợp tính cách của hắn, chứng minh bây giờ hắn không ở Càn gia mà vào Cổ Hoang Sa Hải.