Sất Trá Phong Vân

Chương 133 : Bán nhân mã?

Ngày đăng: 23:03 20/04/20


- Bán nhân mã?



Tay Càn Kình vừa cầm lấy Trảo Mã Đao thoáng hơi cứng đờ, ngẩng đầu ngạc nhiên nhìn vẻ mặt đương nhiên của lão nhân:



- Sơn cốc Tứ Quý có bán nhân mã?



Bán nhân mã! Đây là một loại phương thức sinh tồn tương tự với nhân loại, nhưng thật ra lại là một loại ma thú. Chúng sẽ sử dụng vũ khí của nhân loại, đặc biệt là đại thương, búa chiến, cung! Chi dưới mạnh mẽ hoàn toàn là một chiến mã cường tráng, có thể dùng tốc độ cực nhanh, cực kỳ thích giết chóc và có ý thức nắm giữ địa bàn rất mạnh, so với ba con hổ tuyết ở chỗ tuyết lở lại càng hung hãn cường đại hơn.



- Đó là đương nhiên.



Ngón tay lão nhân đảo qua bốn phía sơn cốc Tứ Quý, rất có khí thế nói:



- Địa bàn của sơn cốc Tứ Quý còn lớn hơn hai tỉnh một chút. Số lượng và loại ma thú sinh tồn ở đây, tất nhiên cũng đặc biệt phong phú. Nếu không làm sao có thể là nơi ác mộng của các chiến sĩ?



Càn Kình hoạt động hai chân đã khôi phục tri giác và động lực, cầm theo Trảo Mã Đao nhìn dãy núi phía xa chim trong sương mù, trong lòng thật ra cũng không mấy lo lắng. Mảnh đất này dường như nhìn từ phía xa lại vẫn còn kém hơn so với núi phía tây trong thế giới vô tận.



- A! Được rồi, tiểu tử.



Lão nhân nhìn theo bóng dáng Càn Kình sắp biến mất ở trong sương mù dày đặc thản nhiên nói:



- Ngươi thuận tiện tìm xung quanh xem có thực vật nào từ gốc cây thân cây đều là chất đồng, phía mặt trên kết quả giống như thủy tinh. Nếu như có đào lấy, trực tiếp khiêng về cho ta.



Thuận tiện?
Một mũi tên vừa hết, lại một mũi tên khác từ trong rừng bắn ra! Đường bắn quỷ dị và kín đáo, vượt xa so với tiễn thủ ở bên ngoài sơn cốc Tứ Quý. Tốc độ, sức lực so với tiễn thủ kia thực sự mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu lần! Chỉ vừa mới nghe mũi tên lướt qua đầu, không ngờ có thể cắm chặt vào thân cây sâu như vậy.



Liên tục ba mũi tên bắn ra. Càn Kình đã hoàn toàn thấy rõ được nơi phát ra mũi tên. Đó chính là một bán nhân mã đứng cách đó năm mươi thước!



Càn Kinh mới chỉ thấy giới thiệu qua sách, nhưng chưa bao giờ chân chính nhìn thấy bán nhân mã!



Thân ngựa khổng lồ, trên chân cường tráng lộ ra cơ bắp tinh tráng nhất. Chỉ riêng về độ cao cũng chừng ba thước! Trong tay bán nhân mã đang cầm một cây cung lớn.



Càn Kình đoán nếu mình cầm nó trong tay muốn kéo căng dây cung, sợ rằng phải dùng cả tay cả chân mới có thể làm được. Thứ này thực sự hơi lớn một chút. Hai cánh tay dang ra hết cỡ cũng còn chưa đủ lớn bằng chiếc cung.



- Còn lớn hơn so với giới thiệu trong sách?



Càn Kình cả kinh. Bán nhân mã ẩn mình trong rừng, đạp bốn vó xuống đất, rất nhanh biến mất khỏi vị trí bắn. Thân thể hắn đã xuất hiện ở vị trí cách đó năm sáu, bảy tám thước. Chiếc cung trong tay hắn lại kéo căng, đồng thời trong ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc.



Liên tục bắn ra ba mũi tên lại không giết chết con mồi, đồng thời trong lúc nhanh chóng di chuyển còn bị con mồi phát hiện ra hành tung của mình. Chuyện này bình thường chưa bao giờ xuất hiện.



Mũi tên thứ tư, mũi tên thứ năm gần như liên tục bắn ra. Hai mũi tên một trước một sau giống như là muốn chặn đường lui của Càn Kình, rất có mùi vị quyết định thắng bại.



- Bắn bắn bắn! Ngươi vẫn chưa bắn xong sao?



Càn Kình vừa đạt tới Hàng Ma tam chiến, còn chưa hết đắc ý, vừa vào trong rừng đã bị bán nhân mã liên tục bắn cung, lửa giận trong lòng cũng bắt đầu phun trào. Trảo Mã Đao trực tiếp được xem như cái xẻng đập xuống, một đòn đập nát hai mũi tên bay tới.