Sất Trá Phong Vân

Chương 143 : Thuốc bạo lực hỏa sơn (2)

Ngày đăng: 23:03 20/04/20


Đó chính là Càn Vô Song! Trong hậu đại tông gia của Càn gia, hắn cũng là người được gửi gắm khả năng trở thành chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương chung cực nhất. Ánh mắt hắn nhìn người lúc nào cũng như vậy! Cho dù là có quan hệ máu mủ, là bá phụ hắn, phụ thân ta cũng phải quỳ xuống, cho hắn đạp lên lưng, để lên ngựa, hắn cũng dùng loại ánh mắt này!



- Uống! Vì sao không uống!



Càn Kình dùng sức hít sâu một hơi. Lần trước, khi ở thế giới vô tận bị sói cắn chết, trên cổ cũng chỉ thêm mấy dấu răng. Hắn không tin thuốc này thật sự có thể giết chết mình!



Hương vị ngọt ngào ngon miệng của thuốc theo cổ họng rất nhanh trôi vào trong bụng. Càn Kình còn chưa kịp cảm nhận hết hương vị ngọt ngào của thuốc, nơi bả vai bỗng nhiên đau xót! Đau đớn giống như có một cái dùi muốn từ trong cơ thể xuyên qua cơ bắp, chui ra khỏi da!



Đau đớn là từ trong cơ thể tới...



Càn Kình theo bản năng đưa tay ôm lấy vai, chân chợt cảm thấy một cơn đau tương tự phát ra. Đầu gối mềm nhũn, hắn muốn lập tức quỳ xuống trên mặt đất.



- Đây là...?



Càn Kình sửng sốt. Bên trong thân thể dường như có hàng trăm hàng ngàn cây kim đâm ra, các vị trí cũng khác nhau.



Mồ hôi lạnh tuôn ra, trong nháy mắt đã ướt đẫm thân thể Càn Kình.



Bang bang... Bang bang... Bang bang...



Cường lực trùng kích mạnh mẽ từ trong cơ thể Càn Kình xông loạn, che kín trên bắp thịt. Mắt thường có thể thấy được dường như có vật gì đó muốn từ bên trong lao ra.



- Ha ha, quả nhiên thành công.



Âu Lạp Lạp nhìn Càn Kình cố chịu đựng, đứng thẳng, nàng vừa cao hứng lại vừa kinh ngạc:




- Thời kỳ toàn lực bạo phát sẽ diễn ra trong hai giờ. Thuốc Hỏa Sơn này sẽ không suy yếu. Tổng cộng kéo dài ba giờ...



Càn Kình đã không có thời gian và tinh lực theo Âu Lạp Lạp tính toán gì nữa. Trong cơ thể không còn nhiều đấu khí. Hắn đang cố gắng áp chế tích góp từng tí một. Hắn không đi sử dụng đấu khí còn sót lại này đối kháng với thuốc Hỏa Sơn nữa. Hắn cần giữ lại đến thời kỳ toàn lực bạo phát mới lấy ra dùng. Nếu không hắn thật sự sợ rằng mình sẽ chết vì thuốc của người điên này.



Ba giờ!



Càn Kình cảm giác đây là ba giờ thống khổ nhất, dài nhất từ khi mình chào đời tới nay. Ba giờ ngắn ngủn dài dằng dặc giống như ba năm. Nếu như không phải từng trải qua kinh nghiệm ở Liệt Diễm Hồ, có thể chịu được ba giờ này hay không, sợ rằng thật sự muốn hỏi Thần Minh trong truyền thuyết.



Ba giờ, thân thể Càn Kình toát mồ hôi, khiến hắn cảm giác giống như đang ngâm mình ở trong nước của Liệt Diễm Hồ.



Trùng kích cuồng bạo như biển gầm đột nhiên biến mất. Trong nháy mắt thân thể Càn Kình cũng ngã xuống. Các cơ bắp trong cơ thể đang nhanh chóng hoạt động, thu hút lẫn nhau, kết hợp với nhau, dây dưa với nhau...



Âu Lạp Lạp nói không sai. Sau khi thân thể trải qua sự tàn phá bừa bãi của thuốc Hỏa Sơn, lực lượng bắt đầu sinh trưởng! Chúng giống như măng mọc sau cơn mưa mùa xuân, tăng trưởng với tốc độ Càn Kình có thể cảm giác được.



- Thời gian cũng không còn nhiều nữa.



Âu Lạp Lạp với cái tạp dề màu đỏ xuất hiện ở trước mắt Càn Kình, đồng thời còn có một lọ thuốc màu đỏ cũng xuất hiện:



- Ngươi phải đi tới chỗ dược sư phế phẩm Á Đương Tư học.



- Tới đây, đồ láu lỉnh. Uống cạn cái này...



Càn Kình thấy lọ thuốc màu đỏ trong tay Âu Lạp Lạp, thân thể chợt rùng mình một cái. Vừa trải qua thuốc Hỏa Sơn, lại nhìn thấy người điên dược sư thần bí này đưa thuốc tới, hắn thật sự không có can đảm uống vào.