Sất Trá Phong Vân
Chương 152 : Thuốc Hỏa Sơn siêu cấp, Hàng Ma bát chiến
Ngày đăng: 23:03 20/04/20
Nhưng trong không trung phía sau lưng hắn đột nhiên rơi ra một tấm lưới tơ đặc biệt màu đen. Vừa nhẹ nhàng dính vào lập tức tự động cuốn chặt lại. Ngay sau đó hơn mười tấm lưới đều nhào tới, khiến hắn thành một cái bánh chưng.
Đây là thứ gì? Không ngờ lại tự động cuốn chặt như vậy?
Lông mày Càn Kình nhíu lại. Đấu khí Hàng Ma tứ chiến toàn lực bạo phát. Thân thể uốn éo hết trái lại phải, dùng sức đưa hai cánh tay ra phía ngoài. Nhưng tấm lưới càng co lại lợi hại hơn.
- Ngươi không cần giãy dụa. Đây là thứ do ta nhờ đại thúc Bố Lai Khắc chế tạo cho ngươi.
Âu Lạp Lạp bước nhẹ nhàng tới, trong tay cầm theo Thuốc Hỏa Sơn màu vàng nhạt tản ra mùi thơm ngọt. Nàng đứng ở trước mặt Càn Kình nói:
- Ta biết ngươi sẽ phản kháng, cho nên đặc biệt nhờ Bố Lai Khắc chế tạo mấy thứ này. Nào... mở miệng ra...
Đại thúc Bố Lai Khắc? Trước mắt Càn Kình tối sầm.
Thủ pháp rèn của lão thợ rèn kia, không ngờ có thể chế tạo ra lưới kim loại mềm mại như vậy, lại dai như vậy. Sợ rằng mình hoàn toàn không làm được.
Càn Kình nhìn Âu Lạp Lạp một tay cầm Thuốc Hỏa Sơn, một tay cầm một cái chảo chiên đặc biệt cứng, đen. Hắn rất thông minh lựa chọn thỏa hiệp há mồm ra.
Đấu Binh!
Hai tay Bích Lạc nắm chặt viên ma hạch bán nhân mã trong tay, yên tĩnh tiếp tục ngồi thiền. Hai năm nay, mặc dù tinh thần lực tiến bộ chậm rãi hơn so với rất nhiều học viên ma pháp sư có thiên phú, nhưng bởi vì luôn đi cùng Càn Kình, nên có thể cầm ma hạch tiến vào và rời khỏi trạng thái ngồi thiền bất kỳ lúc nào, bất kỳ chỗ nào.
Chỉ cần xét về việc thành thạo tiến vào và rời khỏi trạng thái ngồi thiền, sợ rằng đại ma pháp sư vẫn không có cách nào tương đương với Bích Lạc. Chỉ có điều nàng hao phí một ma hạch Tinh Linh ba tay da xanh lục, lại thêm một phần năm ma hạch của bán nhân mã, cũng chỉ vừa đạt tới trình độ của học viên ma pháp ngũ cấp. Ngay cả tư cách ma pháp sư cũng không chạm tới, chớ đừng nói là đuổi theo Hoàng Tuyền lên tới đại ma pháp sư.
- Đi thôi.
Càn Kình quay lưng về phía lối vào sơn cốc, dẫn theo Trảo Mã Đao được gần như gắn liền với thân thể, cùng Xạ Nguyệt Cung đeo trên lưng. Hắn đã thu thập quặng sắt ở xung quanh, chế tạo được Xạ Nguyệt Cung này từ một tháng trước. Hắn bước nhanh về phía Hỏa Liệt Cực Băng Hồ:
- Ngày hôm nay thử một chút, xem có thể đến vị trí trung tâm của Hỏa Liệt Cực Băng Hồ, nếm thử cảm giác một nửa người bị thiêu đốt, một nửa người bị đóng băng như lão sư từng nói.
Hơi nước tràn ngập bên hồ. Lão nhân không giống mọi ngày để ba người Càn Kình chờ một giờ, mà thay một bộ trang phục sạch sẽ, hai tay đặt ở sau người nhìn Hỏa Hồ phía xa. Toàn thân lão mơ hồ tản ra khí tức khác hẳn ngày thường.
Càn Kình nhìn bóng dáng của lão nhân, trong lòng khẽ thở dài một tiếng. Cùng một chỗ lâu như vậy, hắn thật sự xem vị lão nhân này là người thân. Hiện tại thật sự phải rời đi, trong lòng cảm thấy không nỡ. Chẳng lẽ bảo lão đi cùng sao?
Làm sao có thể?
Càn Kình khẽ lắc đầu thầm mắng mình ngu xuẩn. Nếu như lão nhân này muốn đi, hắn rời đi lúc nào chẳng được? Tuy rằng không biết vì sao hắn không muốn rời đi, nhưng có thể nhìn ra hắn quả thực không muốn rời nơi này đi.