Sất Trá Phong Vân
Chương 154 : Đấu giới
Ngày đăng: 23:03 20/04/20
Đấu khí trong một trăm lẻ tám đấu khiếu toàn lực bạo phát, tốc độ quay lên tới ba trăm năm mươi vòng. Đấu khí bạo phát, y phục trên người Càn Kình giống như bị một trận gió lớn mãnh liệt thổi, thoáng phồng lên, lại xẹp xuống.
Trong lúc nhất thời, đấu quả nho nhỏ phóng ra hào quang chói mắt. Dường như trong tay Càn Kình cầm không phải là đấu quả thủy tinh phát sáng, mà là một mặt trời lộ ra tia sáng cực nóng!
Ba người khác đều giơ tay lên, che ánh sáng chói mắt này. Càn Kình híp mắt nhìn đấu quả trong tay. Dưới sự trùng kích của đấu khí, nó đang lún từng chút một về phía lòng bàn tay, giống như một người rơi xuống vũng bùn, lún vào từng chút một.
Đau đón! Trong lòng bàn tay, vị trí đấu quả lún xuống truyền đến cảm giác đau đớn như bị kim đâm, nhưng Càn Kình lại không nhíu mày dù chỉ một cái. Sau hai năm khổ luyện Phong Vân Kim Thân, hắn đã sớm từ cảnh giới Phong vân Thạch thân, đạt tới Phong vân Sắt Thân đỉnh phong. Hiện tại một quyền đánh vào tảng đá, tất nhiên là đá nát chứ không phải là thân thể mình.
Đấu quả rất nhanh lún vào lòng bàn tay Càn Kình. Cảm giác đau đớn này lấy vị trí lòng bàn tay làm í trung tâm, nhanh chóng theo đấu mạch truyền tới từng vị trí trên cơ thể.
Càn Kình hơi nhíu mày. Lần này đúng là đau, so với lời sư phụ nói đau nhỏ cũng không sai chút nào.
Đấu quả chìm toàn bộ vào lòng bàn tay. Ánh sáng đẹp mắt tự nhiên cũng biến mất. Lão nhân nhìn Càn Kình khẽ nhíu mày lộ vẻ đau đớn, cũng bất bình oán trách:
- Tiểu tử! Ngươi không thể biểu hiện kịch liệt một chút sao? Ngày xưa ta hấp thu đấu quả, đau tới lăn lộn trên mặt đất. Ngươi lại chỉ như vậy? Mặt nhăn mày nhíu? Ngươi chỉ biểu hiện một chút đau đớn là xong chuyện sao? Ta vừa cầm đấu quả tới, sợ ngươi chạy mất. Ngươi không nên sử dụng vẻ mặt này chứ? Không dọa ta ngươi không cam tâm sao? Thông cảm một chút cho lão nhân yếu tìm này có được hay không?
Càn Kình nhìn sư phụ bình thường không nói nhiều, ngày hôm nay lại đặc biệt nói lắm, trong lòng có chút đau thương. Sư phụ lại dùng phương pháp nói nhiều để giải quyết tâm tình lúc ly biệt.
- Ai... Được rồi.
Càn Kình thở dài, khóe miệng hắn co giật vài cái, sau đó hít sâu vào một hơi nói:
Đấu quả đã hoàn toàn rơi vào trong ngực Càn Kình, không tiếp tục rơi xuống nữa. Cảm giác đau đớn đang lan rộng bắt đầu giảm nhẹ, sau đó hoàn toàn biết mất.
Phù...
Càn Kình thở phào nhẹ nhõm, giơ hai cánh tay lên quan sát hỏi:
- Không gian trữ vật của ta đâu? Tại sao đấu quả này lại không hóa thành thực thể?
- Ai nói với ngươi, đấu quả sẽ hóa thành thực thể chứ?
Lão nhân đập đầu Càn Kình một cái nói:
- Ngươi sử dụng đấu khí kích phát đấu quả trong cơ thể đi.
- Đấu quả không phải đã sớm chìm xuống...
Càn Kình rất thành khẩn đáp trả. Đã sắp tới lúc rời đi, hắn có thể nói với sư phụ vài câu vô nghĩa cũng không sao.
- Ít nói nhảm đi.