Sất Trá Phong Vân
Chương 165 : Thủ đoạn độc ác của người bảo vệ (2)
Ngày đăng: 23:03 20/04/20
Ta thật sự còn có rất nhiều điều muốn nói!
Càn Kình, để ta lại gọi ngươi là “bạn học” một lần nữa.
“Bạn học” à bảo trọng. La Lâm ta cả đời này không sống uổng phí! Ta từng ngủ với hoa hậu giảng đường! Ta từng làm ra một khoản sinh ý rất lớn! Khải gia muốn nuốt gia tộc của ta, phải bỏ ra cái giá rất thảm khốc! Ta có một muội muội còn đẹp hơn so với hoa hậu giảng đường gấp trăm lần, gấp một nghìn lần, gấp một vạn lần! Ta tự hào nhất, trên đời này lão tử có một bằng hữu! Ông trời đối xử với ta không tệ, để ta quen biết ngươi!
Được rồi! Những gì cần nói đã nói. Nhớ kỹ những lời ta nói. Phải làm được không thiếu một điều nào cho ta. Nếu không buổi tối ngươi nằm mơ, ta cũng không vào trong mộng tìm ngươi uống rượu.
Bảo trọng. Ta ở trên trời mong nhìn thấy ngươi, nhìn bằng hữu của ta trở thành chiến sĩ vĩ đại nhất trên đời! Dẫm nát tất cả chiến sĩ huyết mạch dưới chân cho ta!
- Được! Tất cả mọi chuyện ngươi nói ta đều sẽ làm! Đều làm cho ngươi!
Càn Kình khẽ cười, mắt ngân ngấn nước. Hắn trân trọng, cẩn thận gấp tờ giấy viết thư lại, đặt nó vào trong ngực, đặt ở trong đấu giới. Sau đó hắn chậm rãi ngửa đầu lên nhìn trời cao xanh thẳm, dường như có thể thấy từ trên bầu trời có một gương mặt béo múp míp nhìn hắn cười:
- Ngươi ở trên đó nhìn thật kỹ cho ta, xem ta làm sao báo thù cho ngươi, xem ta làm sao chém tất cả kẻ địch ngăm cản trên con đường của ta, xem ta làm sao oai phong một cõi!
La Thanh Thanh lấy từ dưới đáy bình ra một tấm da dê màu vàng nhạt, hai tay nâng đến trước mặt Càn Kình:
- Ca ta nói từng rất nhiều lần, người bảo vệ đứng đầu La gia chỉ có thể là Càn Kình ca ca. Cho nên, tờ cam kết da dê này chân chính có hiệu lực và lợi ích trước pháp luật, vẫn giữ lại chẳng bao giờ dùng qua.
Học viên ma pháp!
Chu Lễ Tư kinh ngạc nhìn Băng Trùy nát vụn. Những mảnh nhỏ bắn ra giống như hy vọng của nàng, bị một quyền này đánh nát.
- Sao có thể như vậy?
Chu Lễ Tư xụi lơ ngồi ở mặt đất lạnh lẽo. Chỉ có điều mặt đất lạnh lẽo này cũng không lạnh bằng trái tim nàng. Một đòn Băng Trùy tưởng rằng tất trúng không ngờ đã thất bại? Đánh lén trong khoảng cách ngắn như vậy, không ngờ lại thất bại? Tiểu nữ hài kia! Nàng, không ngờ nàng là học viên ma pháp! Sao trước đây ta lại không biết? Trong nháy mắt đó nàng cũng phóng ra tinh thần lực lục cấp. Nhưng năm nay nàng mới chỉ mười bảy tuổi!Hai... hai người kia... ta căn bản không thể đối phó được...
- Ai...
Càn Kình ngồi xổm xuống trước mặt Chu Lễ Tư thở dài một tiếng, cổ tay đột nhiên nhanh như tia chớp đưa ra. Năm ngón tay khống chế cổ họng của nàng nhấc nàng lên thật cao. Hai chân nàng không cách nào chạm đất, đá lung tung. Gương mặt tràn ngập mê hoặc đỏ ửng lên. Hai cánh tay nắm bàn tay Càn Kình giãy dụa vô nghĩa lần cuối cùng:
- Ta đã đáp ứng La Lâm, đưa ngươi đi cùng hắn. Nhưng ngươi dù sao cũng là mẹ của con La Lâm. Ta vốn có chút không nỡ hạ thủ. Nhưng hiện tại ngươi lại cho ta lý do rất đầy đủ.
- Ta... khụ khụ... Ta...
Chu Lễ Tư nhìn thấy trong đôi mắt Càn Kình không chút tình cảm, tim không tránh khỏi chìm xuống. Trong ánh mắt gần như tuyệt vọng, hai tay không có kéo bàn tay Càn Kình ra nữa, mà nắm lấy y phục trước ngực mình bỗng nhiên xé toạc ra!