Sất Trá Phong Vân

Chương 170 : Giết người hợp lý

Ngày đăng: 23:03 20/04/20


La Thanh Thanh ôm La Kính, bước chân nhẹ nhàng di chuyển, giấu thân thể sau lưng Càn Kình, đợi nam nhân như núi lớn che gió che mưa cho mình lên tiếng.



Ca ca đã nói qua, tất cả đều phải tin tưởng Càn Kình!



La Thanh Thanh ôm chặt La Kính hơn một chút. Cho dù ca ca không nói cho ta biết, ta cũng sẽ hoàn toàn tin tưởng hắn.



Trốn sau lưng Càn Kình, La Thanh Thanh có một cảm giác an toàn chưa từng thấy. Dường như cho dù trời sập xuống, nam tử trước mặt này cũng có thể giơ tay chống trời, nhất định sẽ không để cho trời rơi xuống tổn hại mình dù chỉ một chút.



- Chu Lễ Tư tính là cái gì?



Càn Kình đưa tay vỗ cánh tay La Thanh Thanh phía sau tỏ vẻ thoải mái:



- Nếu như ngươi nói chỉ là chuyện này, như vậy có thể đi.



- Ngươi...



Khải Lặc không nghĩ tới, mình đưa cả thành chủ ra, đổi lại là một câu nói như vậy. Hắn vội vàng đưa ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Tát Bác Ni.



Tát Bác Ni tức giận trừng mắt với Khải Lặc, thận trọng bước tới nửa bước, cũng không vượt qua đường sinh tử. Đây không phải là sợ Càn Kình, mà nể mặt Lôi Địch ở bên cạnh. Có thể khiến hắn biểu thị thái độ như vậy, hiển nhiên hắn và tiểu tử đối diện kia có chút quan hệ. Hiện tại chỉ có thể sử dụng phương pháp lúc trước tới xử lý cho xong chuyện mới được.



Tát Bác Ni vẫn duy trì nụ cười của một thành chủ:



- Người bảo vệ Càn Kình, ngươi nói như vậy không đúng.



Càn Kình nghiêng đầu nhìn về phía Tát Bác Ni, thân thể chậm rãi đứng lên, trong tay đã cầm Đấu Binh Trảo Mã Đao Kế Đô giết người không dính máu!



Mười chiến sĩ phía sau Khải Lặc đối mặt với một mình Càn Kình, chỉ vừa thấy hắn đứng lên, đã đồng thời lui về phía sau một bước, tay không tự chủ được đặt lên trên vũ khí của mình, cảnh giác nhìn hắn.




Mày kiếm của Lôi Địch nhíu lại, sắc mặt trầm xuống, toàn thân giống như một ngọn núi đang ngủ say gần thức tỉnh.



Tát Bác Ni vội vàng chen vào giữa hai người nói:



- Đối với nhân phẩm của Lôi Địch, ta tin. Chuyện này, ta có thể bảo đảm cho người bảo vệ thành thị của chúng ta.



Cách Lan phát ra tiếng hừ lạnh thứ ba trong ngày. Sắc mặt Tát Bác Ni cũng bắt đầu trầm xuống:



- Thế nào? Cách Lan tiên sinh cũng khinh thường không tin bản thành chủ sao? Từ xưa tới nay, chuyện bản thành chủ làm luôn công chính, nhưng cũng không phải đại biểu là sợ ai, hoặc là sợ thế lực nào!



Khải Lặc thấy Tát Bác Ni biến sắc, trong lòng thầm trách Cách Lan tự cao nghĩ mình là chiến sĩ Hàng Ma, ai cũng không để vào trong mắt. Lần đầu tiên hừ lạnh là biểu hiện thực lực và bất mãn. Hai lần hừ lạnh sau chính là ngu xuẩn! Nếu thật sự khiến Tát Bác Ni nghiêng về phía Lôi Địch, ngày hôm nay có thế nắm được La gia mới là chuyện lạ.



- Thành chủ đại nhân, Cách Lan tiên sinh không phải có ý đó.



Khải Lặc vội vàng nói:



- Ngài cao thượng thế nào, toàn bộ tỉnh Vĩnh Lưu đều biết. Nếu chuyện như vậy, tốt nhất là mời thành chủ đại nhân quyết định giúp. Dù sao nữ sĩ Chu Lễ Tư đã cầm tiền cưới hỏi của Khải gia chúng ta. Nếu như bị La gia từ hôn, chỉ sợ Khải gia chúng ta cũng không tiếp nhận được.



Tát Bác Ni bất mãn liếc mắt nhìn Khải Lặc. Chu Lễ Tư đã chết, ngươi há miệng nói như thế nào chẳng được! Nếu Khải gia bị người từ hôn, loại chuyện này quả thực tương đối nghiêm trọng. Việc này liên quan tới thể diện một gia tộc.



Lôi Địch ho khan một tiếng:



- Thành chủ đại nhân, Chu Lễ Tư chẳng qua chỉ là nữ nhân của La Lâm. Cái nhà này tự nhiên là lời La Lâm nói mới tính. Nữ nhân gả cho La Lâm đưa ra quyết định nếu như có thể phủ định quyết định của gia chủ La Lâm, chuyện này truyền đi... sợ rằng sẽ bị chế nhạo...



Tát Bác Ni có một cảm giác kích động muốn giết chết hai người hai bên.