Sất Trá Phong Vân

Chương 181 : Muốn chết? Mời xếp hàng

Ngày đăng: 23:03 20/04/20


Tát Bác Ni cười lấy từ trong tay áo bào rộng của thành chủ ra bốn quyển trục ma pháp, thân thiết đưa về phía Bích Lạc.



- Là học viên ma pháp...



Bích Lạc rụt rè đáp, vội vàng khom lưng cung kính cúi đầu cảm ơn, hai tay tiếp nhận quyển trục ma pháp không hề từ chối. Đối với trận quyết đấu tiếp theo, bây giờ nàng không hề nắm chắc. Trong tay nàng chỉ có hai quyển trục ma pháp do La Thanh Thanh đưa. Một là ma pháp phòng ngự nhị cấp, Băng Thuẫn Trạm Lam. Cái còn lại là công kích sử dụng ma pháp nhị cấp: Băng trùy Trạm Lam.



- Học viên ma pháp? Ha hả, một ngày nào đó sẽ trở thành ma pháp sư, và đại ma pháp sư.



Tát Bác Ni tùy tiện khen ngợi một câu, lại lén liếc mắt nhìn Lôi Địch, hi vọng lần này tặng quà như vậy có thể khiến bên Càn Kình thua không quá khó coi, như vậy cũng tiện trấn an người bảo vệ thành thị một chút. Nếu không một học viên ma pháp nho nhỏ có tư cách gì nói chuyện với thành chủ.



Bích Lạc thận trọng mở quyển trục ma pháp nhìn một chút. Tất cả bốn quyển trục này đều là phòng ngự sử dụng ma pháp tam cấp, bảo hộ Trạm Lam có năng lực phòng ngự tốt hơn một chút so với băng thuẫn Trạm Lam.



- Thật may mắn...



Bích Lạc cảm thấy yên lòng. Tinh thần lực học viên ma pháp của mình là cấp năm, vẫn có khả năng kích phát mở ra bón quyển trục ma pháp này. Chỉ có điều trong tay chỉ có lực công kích một quyển trục ma pháp, làm thế nào mới có thể giúp Càn Kình chiến thắng được?



Bích Lạc có chút hối hận, sớm biết rằng sẽ gặp phải chuyện như vậy, thật sự nên ở trong sơn cốc Tứ Quý, không lấy một góc ma hạch mài thành bụi phấn để vẽ quyển trục ma pháp, dựa vào da thú mới, chỉ phải nghiêm túc cẩn thận vẻ, khoảng chừng bảy ngày cũng có thể vẽ ra một quyển trục ma pháp Tam Hỏa Cầu mới đúng.



Cũng chỉ có thời gian một buổi tối để chuẩn bị, cho dù mài nát một góc ma hạch thành bụi phấn, cũng không có thời gian để hoàn thành quyển trục ma pháp cần rất nhiều tinh thần lực rót vào như vậy.




Cách Lâm Bàn trợn tròn đôi mắt, mỗi chữ mỗi câu nói ra, đều hung hăng nhìn chằm chằm vào Lôi Địch. Người sắp có thể trở thành đại ma pháp sư, phía sau có nghiệp đoàn ma pháp tỉnh Vĩnh Lưu chống đỡ, mặc dù có đối mặt với người bảo vệ thành thị, trong trường hợp phẫn nộ mất đi người thân, sao có thể e ngại. Hắn quát:



- Ngươi giết đệ đệ ta. Thành chủ đại nhân! Lẽ nào pháp luật hoàng triều Chân Sách chỉ để trưng bày? Người bảo vệ thành thị có thể tùy tiện giết người sao? Lôi Địch ta phải quyết đấu với ngươi!



Lôi Địch không hề nhìn Cách Lâm Bàn:



- Ngươi muốn chết, ta có thể giúp một tay. Nhưng nếu như ngươi muốn tìm người giết đệ đệ ngươi, ta phải nói cho ngươi biết, ngươi tìm nhầm người. Hắn... mới là người chém chết Cách Lan.



Càn Kình dựa lưng vào quan tài, rất tùy ý gật đầu, giọng điệu bình thản nói:



- Đêm qua, hắn cầm theo đại kiếm tới giết ta, bị ta giết. Tùy ngươi kiểm tra pháp luật hoàng triều Chân Sách, cho dù là hắn sống lại một trăm lần, ta giết hắn một trăm lẻ một lần cũng không tính là phạm pháp.



- Ngươi... Ngươi...



Bàn tay phải của Cách Lâm Bàn xiết chặt viên hồng ngọc trên pháp trượng thoáng run rẩy. Tay trái đột nhiên vung mạnh lên. Trong tay hắn xuất hiện một quyển trục ma pháp, phát ra quang mang. Ba hỏa cầu lớn bằng nắm tay nhanh chóng bay ra tạo ra những tiếng xé gió, bắn thẳng về phía thân thể Càn Kình.



Trong tay Bích Lạc đang cầm quyển trục ma pháp do Tát Bác Ni đưa. Tinh thần lực của nàng nhất thời mở ra hai quyển trục ma pháp. Hào quang màu xanh nhạt ở trên quyển trục lóe lên rồi biến mất. Hai băng thuẫn với đường kính một thước dày chưa đầy nửa tấc chồng lên nhau, xuất hiện ở trước người Càn Kình.