Sất Trá Phong Vân

Chương 214 : Cái gọi là đệ nhất (2)

Ngày đăng: 23:03 20/04/20


Vị trước mắt này chính là tướng quân! Thực lực quả thực rất mạnh! Nếu là ở nơi khác, hắn thật sự muốn giao đấu với vị tướng quân này một chút. Nhưng bây giờ là ở tiền tuyến. Người ta chịu trách nhiệm về tuyến phòng thủ này. Đánh xong bất luận thắng hay thua sợ rằng đều sẽ tiêu hao không ít khí lực? Đến lúc đó, nếu chẳng may phòng tuyến này xảy ra vấn đề, sự sống chết của bách tính phía sau phải dựa vào ai?



- Phải không?



Phong tướng quân rướn mày, mắt không ngừng quan sát Càn Kình:



- Có lẽ ngươi thật sự có năng lực khiến ta giãn gân cốt một chút?



- Tướng quân.



Càn Kình muốn mở miệng, lại thấy Phong tướng quân vung tay lên.



- Ngươi không cần nói. Loại chuyện giãn gân cốt này đã lâu rồi ta chưa làm. Quả thật rất muốn thử xem sao. Chỉ có điều không phải là hiện tại...



Phong tướng quân vẫy tay với Càn Kình và Phần Đồ Cuồng Ca:



- Hai người các ngươi nếu không đánh nhau, vậy tất cả đi theo ta. Lần này các ngươi tới, một là để huấn luyện chính mình, một là đến xem bộ dạng Ma tộc thế nào chuẩn bị cho cuộc thi sát hạch. Thật đúng lúc.



Lều trại của Phong tướng quân lớn hơn so với người khác gấp rất nhiều. Ba gã Thiên Hộ đã sớm mặc khôi giáp, trên người tản ra sát khí nồng đậm đứng tại chỗ chờ.



Nhìn thấy Phong tướng quân đi vào lều lớn, ba gã Thiên Hộ cùng đứng nghiêm, vẻ mặt nghi hoặc quan sát hai người Càn Kình. Bọn họ không hiểu nơi đây cất giấu những nhiệm vụ bí mật quân sự. Tại sao tướng quân lại gọi hai người trẻ tuổi như thế đến? Tuy rằng thực lực tác chiến của mỗi bọn họ quả thật không tệ.



- Tới đây, tới đây. Ba người các ngươi còn cả hai người các ngươi nữa.



Phong tướng quân lấy từ trong người ra một tấm lụa trắng, trải nó ra trên bàn. Hóa ra đó là một tấm địa đồ!




- Ở trường học trùng hợp có một bản địa đồ nơi này.



Càn Kình tùy tiện lấy một lý do. Phong tướng quân cũng không muốn điều tra nhiều. Dù sao người trẻ tuổi trước mắt này quả thực nhất định là người hoàng triều Chân Sách, tuyệt đối không phải là kẻ của Ma tộc tới nằm vùng là được rồi.



- Được rồi, ngươi nói hoàn toàn đúng.



Phong tướng quân vung bàn tay đập xuống bản đồ, khiến vài thẻ bài trên bàn chấn động nảy lên, sau đó nặng nề rơi vào mặt bàn, phát ra âm thanh giống như muốn thể hiện sự bất mãn với tướng quân.



- Địa đồ này vốn dùng để hại ta.



Phong tướng quân đặt mông nặng nề ngồi xuống ghế tướng quân nói:



- Chỉ có điều, ta nghĩ nhiệm vụ này chắc là thật.



Nhiệm vụ?



Mắt Càn Kình và Phần Đồ Cuồng Ca đồng thời sáng ngời. Cửa lều quân tách ra hai hướng. Ánh sáng mặt trời theo khe hở của tấm vải lều thoáng chiếu vào. Đoạn Phong Bất Nhị cầm theo một trường thương, cười híp mắt đứng ở ngoài lều nhìn Phong tướng quân:



- Nghe nói tướng quân tìm ta?



- Lăn vào đây.



Phong tướng quân ngoắc tay gọi Đoạn Phong Bất Nhị đi vào.