Sất Trá Phong Vân
Chương 229 : Mãnh nhân đối chiến với hung nhân (2)
Ngày đăng: 23:03 20/04/20
Càn Kình giơ cao chiến đao quá đầu, tay trái nhẹ nhàng nâng sống đao, hai chân chậm rãi ngồi xổm xuống...
Trong phút chốc, đôi mắt lạnh như băng của Hoa Viêm Bất Kiến phía sau chiếc mặt nạ sắt bỗng nhiên lộ vẻ kinh ngạc. Một luồn khí lạnh từ sau lưng Hoàn Nhan Thiết Cốt xông thẳng lên đầu.
Chỉ trong nháy mắt vừa rồi, một tư thế đã khiến gần như tất cả mọi người ở đây phải biến sắc. Càn Kình rút đao nâng đao giống một ngọn núi lớn chợt nhô cao trên đất bằng!
Đấu khí! Trong nháy mắt đấu khí bạo phát! Hàng Ma cửu chiến!
Cửu chiến! Hàng Ma cửu chiến!
Đôi mắt sau mặt nạ kim loại màu đen co lại, trong nháy mắt biến thành một đường nhỏ màu đen dựng thẳng!
Tăng Xuyên Đông từ trên xe đứng phắt dậy, trên mặt không giấu được sự kinh ngạc. Mắt và miệng Phần Đồ Cuồng Ca đồng thời mở lớn. Không ngờ là Hàng Ma cửu chiến! Một người trẻ tuổi không phải là chiến sĩ Huyết Mạch, còn chưa tiến vào học viện Chiến Tranh, không ngờ nắm giữ thực lực Hàng Ma cửu chiến? Sao có thể như vậy được?
Không có khả năng! Trong đầu tất cả mọi người đang ở đó nhanh chóng xuất hiện cùng một ý niệm.
Càn Kình không hề nương tay. Quanh thân, một trăm lẻ tám đấu khí điên cuồng chuyển động. Cơ bắp ở hai chân bỗng nhiên nổi lên. Thân thể theo chân hạ xuống. Vừa rồi, đấu khí trùng kích quá mạnh mẽ, bùn trên mặt đất bắn ra khắp nơi giống như một đóa hoa màu đen thật lớn trong nháy mắt nở ra. Tia sáng trong hai mắt tăng vọt. Chiến đao giống như cánh tay tiện tay dung hợp làm một thể. Thân thể hạ thấp gần như muốn áp sát mặt đất, giống như con báo phát ra tiếng gầm nhẹ của dã thú. Chiến đao giống như một mặt trăng sáng tỏa ra hàn quang trong đêm tối, xông tới phá hủy khí thế hung tàn của Hoàn Nhan Thiết Cốt, chém về phía đầu hắn.
- Tám kích chém cây !
Vèo vèo vèo.
Hắn nhanh chóng lui về phía sau mấy thước, kinh ngạc trợn trừng mắt nhìn Càn Kình. Hắn không thể tin được trong nháy mắt khi chiến đao gãy, đối thủ có thể có phản ứng nhanh như vậy. Cho dù là người có thiên phú chiến đấu cũng không thể làm được như vậy! Điều này cần có kinh nghiệm chiến đấu thực sự! Rất nhiều người trong lúc vũ khí gãy, đều thoáng ngây người trong chớp mắt. Nhưng lần này đối thủ lại hoàn toàn không ngây người.
Đám lính đánh thuê và đám đông mã tắc Hắc Phong nhìn thấy cảnh tượng như vậy, cằm đều muốn rơi xuống. Bọn họ ngơ ngác nhìn trận công kích như bão táp vừa xảy ra. Bất kỳ ai cũng không thể nào tin nổi, Thập đoàn trưởng Hắc Phong ngang dọc tái ngoại, lại bị một niên thiếu trẻ tuổi không biết từ đâu xuất hiện đè ép hành hung. Nếu như không phải vũ khí không tốt, thậm chí có khả năng trực tiếp vứt bỏ mạng già.
- Đây... đây là toàn bộ thực lực của Càn Kình...
Trán Phần Đồ Cuồng Ca lấm tấm mồ hôi lạnh. Cường đại! Quá cường đại! Không phải chiến sĩ Huyết Mạch, lại nắm giữ thực lực Hàng Ma cửu chiến!
Tăng Xuyên Đông rút từ trong đống cỏ khô trên xe ngựa ra một thanh trường kiếm dài bốn thước, leo lên một con ngựa của người lính đánh thuê, khẩn trương nhìn chằm chằm vào tình huống giữa sân, nói:
- Đáng tiếc, vừa rồi chỉ thiếu một chút nữa thì giết chết Hoàn Nhan Thiết Cốt. Nếu như tiếp tục đánh, sợ rằng Càn Kình sẽ bị thua thiệt. Hắn có không cách nào tỏa sáng được nữa. Tuyệt đối không thể để hắn chết ở chỗ này! Tương lai của hắn thuộc về Hồng Lưu Chiến Bảo!
Phần Đồ Cuồng Ca theo bản năng gật đầu một cái, trong sắc mặt kinh ngạc lại thêm phần thâm trầm ngưng trọng:
- Đúng vậy, Hoàn Nhan Thiết Cốt trở thành Hàng Ma cửu chiến đã mấy năm. Tệ nhất đấu khí cũng là Hàng Ma cửu chiến đỉnh phong.