Sất Trá Phong Vân

Chương 246 : Bạo lực! Con bài chưa lật! Tuyệt sát

Ngày đăng: 23:04 20/04/20


Thân thể Thiết Khắc Phúc Lợi Đặc đột nhiên bò trên mặt đất, hai tay kể cả hai chân đồng thời đẩy thân thể di chuyển trên mặt đất. Cả người bò sát mặt đất lao thẳng tới dưới chân Ni Lạp. Hai trường kiếm hình răng cưa rút từ sau lưng ra, mục tiêu chính là muốn hại nam tính ở hạ thể Ni Lạp!



Đây là cuộc chiến sinh tử, không có gì hạ lưu hay không hạ lưu. Chỉ có sống sót, mới có tư cách tới bình luận về quá trình của cuộc chiến này.



Cánh tay Ni Lạp nhoáng lên, bỏ qua trường thương. Loại Đấu Binh này, thân thể của hắn không thể cứng rắn chống lại. Cánh tay to khỏe đập trúng thân thương Bất Nhị. Đấu khí mạnh mẽ truyền thân thương Bất Nhị xông vào trong cơ thể Đoạn Phong Bất Nhị.



Rắc!



Xương cánh tay Đoạn Phong Bất Nhị bị gãy. Đấu khí xông vào trong cơ thể giống như búa tạ đập vào ngực hắn. Hắn ngửa mặt lên trời phun ra một búng máu, trực tiếp ngã bay ngược ra ngoài, cảm giác toàn thân giống như vỡ nát.



Cánh tay to khỏe ngăn trường thương bay tới Đoạn Phong Bất Nhị, thân thương quét ngang tiếp tục bay, hung hăng đập về phía Phần Đồ Cuồng Ca. Hắn cầm chiến đao trong tay giơ lên trước ngực đỡ. Nhất thời chiến đao xuất hiện vô số vết nứt. Tiếng xương hai cánh tay vỡ nát liên tục vang lên. Hắn phun ra búng máu tươi bay ra ngoài.



Cổ chân Ni Lạp chuyển động, tốc độ thân thể khổng lồ cực nhanh lóe cái đã đến trước mặt Thiết Khắc Phúc Lợi Đặc. Chân phải vừa nhấc đá về phía vị trí bụng dưới của hắn, khí lưu mạnh mẽ khiến chân lớn còn chưa tới, đã tăng ba phần uy thế.



Thiết Khắc Phúc Lợi Đặc ép cánh đen trên lưng vừa di chuyển, thân thể lại giống như không trung chim én bay lượn, quỷ dị xuất hiện ở phía sau Ni Lạp.



- Ha ha...



Ni Lạp không quay đầu lại cười to một tiếng, thân thể bỗng nhiên ngã về phía sau căn bản không nhìn hai thanh lợi kiếm lao về phía sau lưng hắn.



Keng keng keng...




Không ai có thể mở mắt nhìn bằng hữu chân chính của mình chết! Chí ít Càn Kình làm không được! Liều mạng! Cho dù chết chung, cũng tuyệt đối không thể giống như con rùa, rúc đầu trong đống lá rụng, mắt mở trừng trừng nhìn bằng hữu chết! Dùng cái chết đổi lấy cơ hội chắc chắn hơn!



Tia chớp sáng lên trên không trung. Càn Kình nhảy ra khỏi đống lá rụng. Mũi tên Đấu Binh được đặt lên dây cung. Ngay khi tia chớp còn chưa tắt, dây cung đã được kéo căng. Mũi tên được thả ra. Ánh sángc ủa tia chớp dần dần yếu đi, mũi tên đã nhanh chóng di chuyển. Mũi tên mang theo cường lực xé gió lướt qua màn mưa, tạo thành một lối đi! Trong lối đi này không có một giọt nước mưa nào!



Vẫn còn có kẻ địch!



Da đầu Ni Lạp nhất thời tê dại. Má tóc xám thật dài cảm thấy khí tức nguy hiểm cực đại, dựng thẳng lên trời. Hắn không để ý tới chuyện giết Đoạn Phong Bất Nhị nữa, cố gắng xoay thắt lưng trốn mũi tên kia!



Mũi tên mang theo lực lượng của Hàng Ma cửu chiến với tốc độ đấu khí xoay ba ngàn năm trăm vòng, còn nhanh hơn cả tia chớp xuyên qua thân thể Ni Lạp, từ trong cơ thể hắn mang theo máu tươi bắn ra ngoài, lại xuyên qua hai cây Hồng Tùng, cắm thật sâu vào cây Hồng Tùng thứ ba!



Nhanh! So với điện, so với ánh sáng còn nhanh hơn!



Càn Kình bắn ra một mũi tên, chiếc cung trong tay nhất thời ném đi, đưa tay lấy Trảo Mã Đao Kế Đô từ trong đấu giới ra, dưới chân đạp mạnh, thân thể giống như chiến mã lao nhanh về phía Ni Lạp.



Không chết! Chắc chắn chưa bắn chết hắn! Cơ hội này cũng không phải là tốt nhất! Hắn bị thương nặng không dậy nổi. Không thể cho hắn cơ hội!



Đau!



Thân thể Ni Lạp nhất thời ướt đẫm mồ hôi. Đây không phải đau đớn vì ngực trúng tên, mà là kinh sợ! Nếu như không phải tránh nhanh, mũi tên kia đã xuyên qua tim hắn! Dù vậy, mũi tên này cũng sát tim.