Sất Trá Phong Vân

Chương 309 : Tiến giai Phục Ma (trung)

Ngày đăng: 23:04 20/04/20


Đặc biệt là thời gian chế tạo vũ khí, bảy mươi lăm năm! Thanh Âm Dương Tử Mẫu Kiếm đến hôm nay tròn bảy mươi lăm năm lẻ ba tháng.



- Ẩn Phong Côn.



Cành cây khô trong tay Càn Kình chỉ hướng người lùn nhất trong Hồng Lưu Thập Chiến bên cạnh Á Khoa Tư.



Càn Kình nói:



- Đấu binh tứ giai, trông giống như gậy nhưng thật ra giấu đao phong cực kỳ sắc bén. Đao phong cực kỳ mỏng, rộng cỡ ba sợi tóc. Một gậy đập xuống chẳng những có sức sát thương của gậy mà còn có uy lực đao phong.



Hồng Lưu Thập Chiến cùng im lặng. Ẩn Phong Côn giống như Âm Dương Tử Mẫu Kiếm, là bí mật của Hồng Lưu Thập Chiến nhưng từ miệng Càn Kình đã không có bí mật gì.



Càn Kình liếc người khác trong Hồng Lưu Thập Chiến, nói:



- Còn cần tiếp tục sao? Trong các ngươi có người có cái bao tay rât thú vị.



Hồng Lưu Thập Chiến im lặng, cùng lắc đầu, ánh mắt ngơ ngác thẳng một đường. Chuyện bí ẩn như vậy dù là Rèn tạo Đại Sư tóc bạc phơ có kinh nghiệm rèn cực kỳ phong phú cũng khó nhìn thâu trong tình huống như vậy. Đặc biệt là Âm Dương Tử Mẫu Kiếm, dù có cầm cũng khó phát hiện ra trong kiếm có kiếm.



Đôi mắt ngơ ngác của Phần Đồ Cuồng Ca đột nhiên dấy lên ngọn lửa. Càn Kình là đồng bạn như thế nào? Hàng Ma cửu chiến, Dược sư toàn hệ, bây giờ là Rèn tạo Đại Sư, vẫn là toàn hệ.



Lôi Địch nín thở, ngơ ngác nhìn Càn Kình. Vốn Lôi Địch chỉ cảm giác thanh niên này đáng tin nên đánh cuộc một phen, bây giờ nhìn lời Càn Kình nói với Hồng Lưu Thập Chiến hiển niên đều đánh trúng điểm yếu.



- Chuyện hôm nay...
Tay Càn Kình nắm đấu tinh ngồi trên giường, đấu khí toát ra xoay quanh đấu tinh, rút đấu năng tinh thuần từ trong đấu tinh điên cuồng hút vào người. Một trăm lẻ tám đấu khiếu tự quay nhanh như có một trăm lẻ tám cơn gió nhỏ cắn nuốt đấu năng nhập vào người, từng chút một biến to ra.



Còn có một chút, chỉ kém một chút nữa! Bàn tay Càn Kình nắm đấu tinh bất giác siết chặt.



Qua mấy ngày Càn Kình chém giết trong tái ngoại, Vô Tận thế giới, đấu khí Hàng Ma cửu chiến ngày càng gần đến đỉnh. Càn Kình chứng kiến đấu hồn cường đại, chợt phát hiện tuy rằng xác định đột phá cảnh giới nhất định trong vòng mười mấy ngày nhưng hắn không nên thành thật chờ đợi đột phá.



Bởi vì biết đại khái thời gian đột phá lại mất đi can đảm dũng mãnh tinh tiến như trong di tích, đây là suy nghĩ cực kỳ sai lầm.



Đi tới! Nhìn đến mục tiêu càng nên bất chấp tất cả trùng kích. Được, ta có thể làm được! Tối nay ta nhất định sẽ tiến vào cảnh giới mới!



Đấu năng trong đấu tinh bị điên cuồng hút đi. Mỗi ngày chỉ có thể hút ba canh giờ, đã đến thời gian, cứ tiếp tục hút thì sẽ bởi vì đấu năng đi vào thân thể quá nhiều đồng hóa đấu khí chuyển thành đấu năng, cuối cùng dẫn đến đấu khí toàn thân hóa thành đấu năng toát ra ngoài người, biến thành một người bình thường.



Kém một chút, chỉ một chút nữa! Không thể ngừng, tuyệt đối không thể! Càn Kình hít sâu một hơi, dừng lại vào lúc này, thân thể thích ứng với mức độ này thì trong mười ngày có đột phá cảnh giới được không đều thành vấn đề.



Đấu năng, đấu khí chuyển hoán cho nhau trong đấu khiếu, đấu khiếu xoay tít như bị một tầng băng giá phủ lên. Tốc độ chuyển động dần chậm lại, chuyển hóa đấu năng ì ạch.



Lực lượng, lực lượng! Càn Kình nhíu chặt mày. Chỉ cần giữ cho một lực lượng thêm vào là sẽ tăng tốc độ thúc đẩy đấu khí xoay tròn trong đấu khiếu, một hơi đột phá cảnh giới Hàng Ma cửu chiến.



Bùm bùm bùm bùm bùm!



Một trăm lẻ tám đấu khiếu cùng chấn động, tốc độ di chuyển chậm chạp như ốc sên, tùy thời sẽ ngừng.