Sất Trá Phong Vân

Chương 385 : Đại chiến luân lưu (thượng)

Ngày đăng: 23:05 20/04/20


Thời gian này không thể nói là siêu nhanh nhưng cũng không quá chậm. So với Càn Vô Cực, Chiến Sĩ huyết mạch thức tỉnh tự nhiên sau nghi thức thì Càn Vô Trần có địa vị cực cao trong Càn gia.



Dù là trưởng lão ngoại viện cũng không thể xử phạt Càn Vô Trần được. Trừ gia chủ, cùng với Chấp Pháp Viện trong gia tộc, nguyên Càn gia này không ai có thể xử phạt Càn Vô Trần.



Dù là trong Chân Sách hoàng triều, nếu Càn Vô Trần ra vấn đề gì, quan viên khắp nơi sẽ thầm hỏi gia chủ của Càn gia và hoàng đế Chân Sách hoàng triều rồi mới có quyết định xử lý.



- Ca...



Càn Vô Trần vung tay lên:



- Tránh qua một bên!



Càn Vô Cực tiến lên hành lễ bị Càn Vô Trần đẩy ngã xuống đất, gã không thèm nhìn Càn Vô Cực một lần.



- Thứ vô tích sự. Ở trước Càn gia để một phế vật rời khỏi Càn gia đánh bại, nếu ngươi còn biết nhục thì tự sát đi.



Càn Vô Cực ngồi bệch dưới đất, gục đầu xuống. Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương cường đại bị một người rời khỏi gia tộc, thậm chí không thức tỉnh lực lượng huyết mạch dễ dàng đánh bại, loại sỉ nhục này đau còn hơn là đao cắt da thịt.



- Càn Kình, ngươi đánh người rồi muốn đi sao?



Càn Vô Trần sải bước long hành hổ bộ, không cần mở ra lực lượng huyết mạch đấu khí đã trực tiếp tăng lên tới Hàng Ma cửu chiến. Càn Vô Trần thong dong bước đi như vua đi tuần, bàn tay to mở ra chộp sau gáy Càn Kình.




Chỉ thấy thế công một kích của Càn Kình như sông dài nhanh chóng dâng lên, gió ập vào mặt làm người nghẹt thở. Càn Vô Trần cất đi sự khinh thường, nhìn ánh mắt của Càn Kình, gã có cảm giác lưng ướt mồ hôi lạnh, rợn gai ốc.



Hai, ba năm nay tiểu tử này đi chỗ nào? Không lẽ luôn chém giết trong chiến trường nhân ma, may mắn sống sót mới luyện ra thực lực mạnh mẽ như vậy, mới quay về Càn gia gây chuyện? Đúng rồi, sát khí trên người hắn chỉ người trải qua trăm ngàn trận chiến chết chóc mới có, nếu không phải ta cũng đi chiến trường nhân ma thì sẽ bị khí thế của hắn trấn áp.



Trong khoảnh khắc chiêu tự tạo của Càn Kình đã đến trước mắt, cánh tay phải của Càn Vô Trần từ bên trên chặt xuống chuyển sang giơ ngang đỡ va chạm cẳng tay Càn Kình, đỡ một kích.



Đấu khí liên tục va nhau sau đó là thân thể, tiếng cơ bắp va chạm vang dội.



- Nguy rồi, đây thật sự là Phục Ma nhị chiến sao? Đấu khí của ta bùng phát vận tốc quay cỡ bảy ngàn năm, tại sao trong phút chốc bị nổ nát? Tiểu tử này...



Con ngươi Càn Vô Trần co rút cỡ đầu kim, trong mắt gã trừ Càn Kình ra không còn ai khác. Khi va chạm, đấu khí Phục Ma nhị chiến hoàn toàn tan vỡ, bao gồm cánh tay cứng rắn cũng thấy nhức nhối. Phong Vân đấu khí dọc theo cẳng tay xông lên cánh tay.



Muốn chết!



Đấu khí quanh người Càn Vô Trần yếu đi, trong lòng gã vừa kinh vừa giận, không rảnh suy nghĩ dùng năng lực Phục Ma nhị chiến ức chế Càn Kình. Lực lượng ngủ say trong người Càn Vô Trần liên tục dâng lên, Phục Ma tam chiến, tứ chiến, ngũ chiến!



Nguyên tố băng giá vòng quanh cánh tay Càn Vô Trần, Càn Kình. Khí lạnh nhanh chóng đông thành khối băng đẩy nhanh hướng Càn Kình.



Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương, đấu ma song tu!