Sất Trá Phong Vân
Chương 399 : Hủy Diệt Ma Nhãn
Ngày đăng: 23:05 20/04/20
Ngũ giai.
Thiết Khắc sắc mặt âm trầm nhìn Sa Hạt vương, nhìn uy thế ma thú này phát ra cỡ trung đẳng ma thú ngũ giai, không phải loại ma thú trung đẳng mới vào tứ giai.
Nếu như là ma thú tứ giai thì có thể đánh một trận, ma thú trung đẳng ngũ giai... Lại còn là ma thú có da dày vỏ cứng như Sa Hạt vương.
Xẹt!
Một luồng độc dịch đen như mực nước bắn ra từ cái đuôi giơ cao, độc dịch chưa đến trước mặt Đoạn Phong Bất Nhị, Thiết Khắc đã đầy mùi tanh.
Né!
Cùng lúc đó Đoạn Phong Bất Nhị, Thiết Khắc nhanh chóng chạy sang hai bên. Cái kiềm to của Sa Hạt vương xuất hiện trên đầu Đoạn Phong Bất Nhị, một góc bãi cát vốn bị mặt trời đốt nóng đột nhiên xuất hiện cái bóng đen to lớn, tốc độ nhanh như núi sụp đổ.
Muốn giết ta?
Hai chân Đoạn Phong Bất Nhị chấm Đoạn Phong Bất Nhị chấm đwts, trường thương nhanh chóng chuyển động, một thức Băng Vân đâm vào cái kiềm dấy lên đốm lửa. Vỏ cát hộ xác dày cộm bị đâm thủng xuyên thẳng tới bản thể Sa Hạt vương, để lại một vệt sâu nửa tấc nhưng không đâm xuyên cái kiềm dày.
Ma pháp thiên phú hộ thể tựa như cương thuẫn, một thương đâm thủng cương thuẫn đa tiêu hao gần hết lực lượng, còn muốn đâm xuyên vỏ cứng như sắt? Trừ phi Đoạn Phong Bất Nhị có thực lực Phục Ma nhất chiến.
Nương đâm chọc đỡ đòn, chân Đoạn Phong Bất Nhị liên tục di chuyển lao ra khỏi cái bóng to lớn, bãi cát lại bốc lên một đoàn cát vàng và một cái đuôi to lớn núp dưới cát.
Ma thú không hềcó suy nghĩ một chọi một gì, thắng là được. Ở trong mắt Sa Hạt vương thậm chí có tia vui sướng, khinh thường mà chỉ nhân loại mới có.
Cái đuôi Sa Hạt không đâm tới mà nặng nề đập vsào lưng Đoạn Phong Bất Nhị, chiến thân huyết mạch như vảy bay xuống mấy chục mảnh, y phục loang lổ vết máu, xương sườn kêu răng rắc, một khúc xương sường bị quất gãy.
Sa Hạt trong bãi cát trồi lên, thân thể to cỡ ba thước, cái đuôi đen như thép vừa thô vừa cứng hiển nhiên là kẻ kế vị Sa Hạt vương sau này. Ngay từ đầu nó đã đi dưới lòng cát.
Đoạn Phong Bất Nhị bất chấp la đâu, thân thể bị quất hướng bầy Sa Hạt, Bất Nhị thương lại đâm ra. Trên bầu trời hai mũi tên bắn trúng Sa Hạt giảm bớt bất lực cho Đoạn Phong Bất Nhị.
Thiết Khắc há mồm hộc bãi máu vào hạt cát vàng, chớp mắt máu chìm xuống cát.
- Ta nên gọi ngươi là thập hoàng tử hay thập công chúa đây, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy?
- Ta không đi tìm ngươi ngược lại ngươi đến kiếm ta trước, xem ra ngươi rất sợ ta và sốt ruột. Lần trước báo cho thái tử biệt chuyện Vưu Na Lạp công chúa và ta, lần này thì vội vã giết ta, ngươi vội vã muốn cống hiến cho Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách đến thế sao?
- Sợ ngươi? A... Ta yêu ngươi còn không kịp nữa là. Lộ Tây Pháp Vưu Na Lạp đê tiện đó làm sao xứng với mỹ nam như ngươi được?
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy giơ tay lên vén hai luồng tóc đen, môi mỏng hồng cong lên nụ cười lạnh lùng mà xinh đẹp.
- Còn về cống hiến cho đồ ngu Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách? Ngươi đang sỉ nhục ta sao? Tương lai vương triều Lộ Tây Pháp nhất định thuộc về nữ hoàng Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ta!
Hạt cát xung quanh lặng lẽ lùi lại, mày liễu của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhướng lên đầy bất mãn, tức giận quay đầu nhìn Sa Hạt vương lén nâng lên cái kiềm to và đuôi.
- Muốn tập kích ta? Ngươi là đồ ngu! Nếu không phải lười đi đường, xem ngươi như tọa kỵ thì ngươi có thể sống đến bây giờ? Tìm cái chết!
Ngọn lửa đen! Đôi mắt hẹp dài của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy bỗng phun ra hai cột sáng lửa màu đen, sa mạc nóng cháy lại biến nóng bức hơn, như thật sự ở trong hỏa lò to.
Xẹt!
Sa Hạt vương chưa kịp hét thảm thì thân thể có hai cái lỗ hổng trong suốt dài nửa thước, đó là lửa đen xuyên qua để lại dấu vết. Miệng vết thương đen như than, kêu xẹt xẹt, vật thể cứng rớt xuống.
Thân thể Sa Hạt vương ngẩng cao giây lát mềm oặt đập xuống bãi cát dấy lên cát bụi, thân hình cao to làm mặt đất rung rinh.
Đã chết.
Sa Hạt vương cực kỳ hung ác trước luồng lửa đen bắn ra từ mắt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thì yếu ớt như con ốc sên không có vỏ.