Sất Trá Phong Vân

Chương 421 : Huấn luyện tử vong vượt qua cực hạn, Sa Khâu!

Ngày đăng: 23:05 20/04/20


Âu Lạp Lạp, Á Đương Tư liếc nhau, cùng hừ lạnh một tiếng:



- Hừ!



Âu Lạp Lạp, Á Đương Tư quay đầu đi, hếch cằm nhìn bầu trời. Nếu chỗ này không phải tiệm rèn của Bố Lai Khắc đại thúc chắc Âu Lạp Lạp, Á Đương Tư đã sớm đánh lộn, trình diễn cuộc chiến giữa Thần Bí Dược sư và Dược sư thường thấy ở đầu đường Chân Sách hoàng triều.



Bố Lai Khắc đại thúc đứng dậy, tẩu thuốc gõ đế giày, ngẩng đầu nhìn Âu Lạp Lạp, Á Đương Tư đang giằng co.



- Bắt đầu đi.



Âu Lạp Lạp, Á Đương Tư giống bóng da xì hơi cùng đi tới trước mặt Càn Kình.



- Tiểu tử, cởi hết đồ nhảy vào cho ta!



Âu Lạp Lạp chỉ lu dược đen sau lưng, nói:



- Ta nói trước cho ngươi biết, dược lần này mạnh hơn hôm qua gấp ba mươi lần.



- Vậy còn kêu ta nhảy vào?



Càn Kình nhảy cẫng lên. Có thể nhịn đau nhưng nếu đau hơn ngày hôm qua gấp ba mươi lần thì dù Càn Kình dùng đến Phong Vân Kim Thân nhảy vào trong cũng sẽ hóa thành ánh sáng trắng bay khỏi Vô Tận thế giới.



Trước kia cũng gặp tình huống tương tự. Có lần Âu Lạp Lạp điều chết Hỏa Sơn Dược Tề quá mạnh, Càn Kình mới nuốt vào bụng đã hóa thành ánh sáng trắng bay khỏi Vô Tận thế giới, tiêu chảy cả ngày.



- Yên tâm, ngươi không chết được!



Á Đương Tư cáu kỉnh nhét một bình dược vào miệng Càn Kình:



- Uống bảo, bảo đảm ngươi sẽ chống được một lúc.



Âu Lạp Lạp vẻ mắt khó chịu cũng lấy dược ra nhét vào miệng Càn Kình.
Càn Kình ra cửa thôn, vẫn là con chó ba đầu hung dữ.



Nhưng lần này con chó ba đầu hung dữ gặp một Chiến Sĩ tâm tình rất ức chế, Càn Kình không nói nhảm một câu vung đao chém nó thành hai nửa.



- Ba quyển sách, chắc mấy ngày nay phải ở Tây sơn.



Càn Kình đấm hai vai sớm không thấy đau, lầm bầm:



- Ta mới huấn luyện suýt chết, hôm nay thấy cái gì hoạt động là làm thịt hết!



Đao quang, tên rít, phi đao...



Tầng dưới chót Tây sơn mau chóng truyền ra tiếng đám ma thú hét thảm. Càn Kình cắm đầu tiến tới không né tránh, như chiến xa ủi đất không ngừng tiến lên.



Thời gian Cổ Hoang Sa Hải như đứng lại, mọi người ở bên trong không cảm giác thời gian trôi đi, hạt cát vĩnh hằng, cuồng phong vô tận như xua tan thời gian.



Bảy ngày, Càn Kình không ngờ đến bảy ngày mà Thiết Khắc vẫn ngủ say. Theo Âu Lạp Lạp nói thì sau ba ngày ngủ say chính là lúc mắt cùng thân thể hoàn toàn dung hợp.



Bây giờ đã qua bảy ngày mà Thiết Khắc vẫn ngủ say như chết không có vẻ gì là tỉnh lại, dĩ nhiên gã cũng không chết.



- Sao có thể như vậy?



Càn Kình gãi đầu. Bảy ngày nay trong Vô Tận thế giới, Càn Kình luôn chém giết sưu tầm dược liệu, khoáng vật trong Tây sơn, trước khi chưa tìm đủ tài liệu dù hắn quay về thôn, hỏi mấy vị sư phụ cũng không được chỉ dẫn gì.



Chỉ có hoàn thành nhiệm vụ mới được giải đáp. Càn Kình liên tục anh dũng chiến đấu bảy ngày, không ngủ không nghỉ trong Vô Tận thế giới vẫn cần một ngày nữa mới sưu tầm đủ tất cả tài liệu.



Mắt Đoạn Phong Bất Nhị nhập nhèm nhìn bóng lưng Càn Kình, đánh rùng mình. Cái tên này làm sao vậy? Suốt ngày ở trong Cổ Hoang Sa Hải mà sao sát khí trên người càng lúc càng đậm như mỗi ngày ngâm trong biển máu.



Càn Kình mở đấu giới lấy ra hai khối thiết tinh, đi hướng màn nước.