Sất Trá Phong Vân

Chương 438 : Siêu cấp nhiệm vụ (hạ)

Ngày đăng: 23:05 20/04/20


Càn Kình cái hiểu cái không gật đầu, điều động đấu khí trong người di chuyển vào đấu tâm. Đấu khí mới đụng vào đấu tâm thì người Càn Kình run lên.



Càn Kình ngạc nhiên nhìn Âu Lạp Khắc. Đấu khí muốn tiến vào khu trung tâm đấu tâm thế nhưng bị bật ngược về. Tựa như ở trong nhà mình mà lại đi gõ cửa phòng mình hỏi bàn ghế trong phòng ta có vào được không?



Trong Âu Lạp Khắc đấu khí phòng yên tĩnh, Càn Kình vẻ mặt ngạc nhiên khó hiểu, Âu Lạp Khắc thì cười tươi, tay liên tục vỗ sàn gỗ rắn chắc kêu đùng đùng.



- Thú vị. Bị đấu tâm của mình ngăn cản đúng không? Ta biết ngay là vậy.



Càn Kình nhìn vẻ mặt hớn hở của Âu Lạp Khắc, cười lúng túng. Không lẽ lúc trước Âu Lạp Khắc đại thúc biết đấu tự cũng gặp cảnh như vậy, nên hôm nay thấy người khác xấu mặt mới vui như thế?



- Hút đấu khí vào trong đó cần có kỹ xảo, ngươi làm như vậy là không được.



Âu Lạp Khắc cười tủm tỉm chỉ vào ngực Càn Kình.



- Trung tâm đấu tâm thật ra không phải là một khe hở, nó là vô số lỗ thủng nhỏ. Chỉ cần ngươi biến đấu khí thành vô số cây kim thì có thể dọc theo lỗ thủng tiến vào trong.



Biến đấu khí thành cây kim? Càn Kình ngẩn ra, tuy đấu kỹ cần khiến đấu khí xấp hàng thứ tự nhưng muốn khống chế đấu khí thành từng cây kim nhỏ thì không phải chuyện dễ dàng gì, huống chi lỗ thủng trên đấu tâm lớn cỡ nào?



Cây kim? Khóe môi Càn Kình co giật. Nếu nói lỗ thủng trên đấu tâm là cây kim thì sợi tóc của người bình thường là cột đá! Muốn đưa đấu khí vào trung tâm đấu tâm không phải chuyện dễ.



Lực khống chế! Muốn chế tạo đấu tự thì trước tiên yêu cầu có lực khống chế cực mạnh. Càn Kình hít sâu, thầm than mình thật may măn, hơn hai năm nay đi theo Bố Lai Khắc đại thúc, Âu Lạp Lạp hay bất cứ sư phụ nào trong Vô Tận thế giới, hoặc là luyện tập xạ thuật tại Chân Sách hoàng triều đều cần có lực khống chế.



Thần bí dược tề, sai một chút cách điều chế thì kết quả sẽ là nổ tung, chết, tuyệt đối không thể có sai lầm.



Đúc cũng vậy, hơi sai là đúc ra thứ gì coi như phế bỏ. Tuy Bố Lai Khắc đại thúc im lặng không thích nói chuyện nhưng ánh mắt đó khiến người khó thể chịu đựng được.



Nói đến lực khống chế thì trong lòng Càn Kình có vài phần tự tin, dù là Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương về mặt khống chế chính xác chưa chắc hơn Càn Kình.



Từng tia đấu khí không ngừng tách ra rồi lại tách rời hóa thành từng sợi tơ nhỏ hơn sợi tóc gấp trăm lần. Chúng nó mỏng nhỏ lại đủ cứng rắn, sẽ không bị tầng khí mỏng rắn chắc trên lỗ thủng chặn lại.
Đi theo Âu Lạp Lạp học thần bí dược tề phải có giác ngộ tùy thời chết. Theo Minh Văn Sư học minh văn cũng chuẩn bị tinh thần tùy thời bước vô quan tài trở về vòng tay Tinh Thần.



Dù chỉ đi theo Bố Lai Khắc đại thúc học rèn đúc, mỗi lần thăng cấp hay thu gom khoáng vật là phải sẵn sàng sẽ chết.



Một đấu tinh mạch khoáng, không trả giá cái gì liền có? Càn Kình cười cười. Nếu Âu Lạp Khắc đại thúc nói như vậy thì hắn sẽ tự vả miệng hai cái để xem phải chăng đang nằm mơ? Vô Tận thế giới có chuyện tốt như thế sao?



- Thật ra thì... nhiệm vụ này rất đơn giản.



Càn Kình bản năng co rụt cổ. Trong Vô Tận thế giới, khi các lão sư làm vẻ mặt nhẹ nói đó là nhiệm vụ rất đơn giản thì thường là đi chịu chết.



Ghi chép các loại cơn quan ám khí của Bố Lai Khắc đại thúc rải rác nhiều góc tại Tây sơn, đại thúc nói một câu:



- Nhặt chúng nó về đi.



Nhặt? Làm sao nhặt? Càn Kình cười khổ, khóe môi cong lên. Không lẽ chạy đến trước mặt Viêm Ma, gật đầu cười nói:



- Viêm Ma viêm đại gia, ta muốn vào lãnh địa của người lấy đồ không thuộc sở hữu của người?



Trước không nói Viêm Ma có nghe hiểu không, cho dù nó thật sự nghe hiểu, đối với ma thú cao đẳng có ý thức lãnh địa cực mạnh thì câu trả lời duy nhất là phun đoàn lửa đốt chết kẻ xâm nhập.



Bút ký rải rác những địa điểm không chỉ có Viêm Ma là ma thú cao đẳng mạnh nhất, Bố Lai Khắc đại thúc nói đến nó tựa như đi vào ổ gà xách gà mái lên lấy đi trừng gà ở bên trong.



- Biểu tình của ngươi là sao?



Âu Lạp Khắc liên tục lắc đầu, nói:



- Thanh niên thời nay vừa nghe nói sắp làm chút chuyện là sẽ lùi bước ngay. Chỉ là chuyện nhỏ xíu...