Sất Trá Phong Vân

Chương 44 : Rèn Tạo Sư

Ngày đăng: 21:41 20/04/20


Lôi Địch dùng tay chống cằm, quan sát tỉ mỉ Càn Kình:



- Ngươi không phải là chiến sĩ huyết mạch chứ?



Càn Kình nhún vai một cái.



Đó là dĩ nhiên! Bất luận chiến sĩ huyết mạch nào đã thành công thức tỉnh huyết mạch, có người nào không được gia tộc xem là trọng điểm chiếu cố tập luyện? Có ai không được đưa tới học viện ma pháp và chiến sĩ sơ cấp trọng điểm để bồi dưỡng? Ai sẽ ngu tới mức đưa một chiến sĩ đã thức tỉnh huyết mạch đến học viện ma pháp và chiến sĩ Áo Khắc Lan tam lưu này?



- Ai...



Lôi Địch thở dài có chút phiền muộn:



- Ta nhìn thân thể của ngươi cũng không tồi. Không ngờ không phải là chiến sĩ huyết mạch. Nếu tập trung toàn bộ tinh lực rèn luyện làm chiến sĩ, thời gian tới cũng có thể trở thành một chiến sĩ vĩ đại. Đương nhiên, là một gã chiến sĩ vĩ đại vẫn kém hơn so với chiến sĩ huyết mạch.



Càn Kình rất tùy ý gật đầu, nhưng trong lòng lại trở nên nặng nề hơn rất nhiều. Được tính là một trong ba đại huyết mạch chiến sĩ chung cực, lần này nếu huyết mạch Tinh Linh Vương của Càn gia có thể có người đi tới thức tỉnh chung cực, huyết mạch chiến sĩ của hắn sẽ không có cơ hội được gọi là đệ nhất. Câu nói này tuy rằng không dễ nghe, nhưng lại là sự thật.



- Nếu như ngươi phân tâm rèn sắt, có khả năng không có cách nào trở thành một chiến sĩ vĩ đại.



Lôi Địch nói có chút bất đắc dĩ:



- Dù sao, thời gian tinh lực của mỗi người đều có hạn. Ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, có nhất định phải rèn luyện theo con đường chiến sĩ, còn muốn đồng thời học rèn sắt hay không?



Tinh lực và thời gian của mỗi người đúng là có hạn, nhưng trong cái mũ kia một giờ có thể tương đương với hai giờ bên ngoài. Hơn nữa còn là trong lúc đang ngủ. Như vậy không chân chính sử dụng thời gian, căn bản sẽ không có vấn đề tổn thất đến tinh lực và thời gian.



Càn Kình cảm giác được Lôi Địch đang thể hiện sự quan tâm ưu ái của trưởng bối với hậu bối. Trong lòng hắn ngoại trừ cảm động ra, còn có một chút hổ thẹn. Thế giới vô tận bên trong chiếc mũ kia nhất định phải giữ bí mật, Không có cách nào nói rõ điều này với vị trưởng bối đột nhiên có lòng tốt như vậy. Hắn chỉ có thể làm chính là không lừa dối hoàn toàn.




Không được! Cho dù mạo hiểm cũng phải khiến Càn Kình hoàn toàn biến mất mới được!



Rèn tạo sư?



Càn Kình nhíu mày. Tuy rằng không biết Lôi Địch đang nói cái gì, nhưng hắn quan sát thái độ của mọi người xung quanh, mơ hồ cảm giác được danh hiệu rèn tạo sư này hình như vô cùng uy phong. Mặt Lỗ Tạp Tư đã sợ đến mức hoàn toàn tái xanh.



- Thế nào? Trong vòng mười năm, cam đoan ngươi sẽ trở thành rèn tạo sư.



Lôi Địch có chút hưng phấn nắm chặt hai tay nhìn chằm chằm vào Càn Kình. Tuổi như vậy đã đạt được tiêu chuẩn thợ rèn ngũ cấp. Sau mười năm nữa tất nhiên có thể trở thành rèn tạo sư! Đến lúc đó nghiệp đoàn chiến sĩ có một chiến sĩ với thân phận là rèn tạo sư, nghiệp đoàn chiến sĩ không cần quá mức kiêng kỵ ý kiến của nghiệp đoàn thợ rèn.



Rèn tạo sư?



Càn Kình cảm thấy đau đầu. Tuy hắn không biết rèn tạo sư rốt cuộc là tồn tại thế nào, nhưng thoạt nhìn hình như thân phận thợ rèn ở Trung Phi thường rất được coi trọng. Nếu như có thể trở thành rèn tạo sư hiển nhiên không tồi.



Nhưng chuyện bái sư...



Càn Kình khẽ nhíu mày. Trong thế giới vô tận, tuy tính tình lão thợ rèn Bố Lai Khắc không tốt, hơn nữa cách thức chỉ điểm rèn sắt thậm chí có thể dùng từ thô bạo và dã man để hình dung, nhưng lòng dạ lão già kia rất tốt, đối với mình xem như không tồi. Dưới tình huống như vậy lại bái người khác làm sư phụ... Hình như...



Phù...



Càn Kình trấn tĩnh lại, mắt nhìn Lôi Địch nói:



- Ta có thể cảm giác được, ngài thực sự tốt với ta. Nhưng ta rất tiếc phải từ chối lời đề nghị này. Nguyên nhân rất đơn giản, ta đã có sư phụ rèn sắt.