Sất Trá Phong Vân
Chương 453 : Gia chủ? Trưởng bối?
Ngày đăng: 23:05 20/04/20
- Lợi hại, thật là quá lợi hại.
Bàn Hoành Cơ nhẹ vỗ tay nói:
- Xem ra ngươi sẽ không bị ta thuyết phục gia nhập vào Bàn gia.
Bàn Hoành Huyền đứng một bên nhẹ gật đầu. Làm sao Càn Kình chịu gia nhập Bàn gia? Càn Kình có năng lực như vậy dù trở về Càn gia cũng sẽ được đãi ngộ không tệ, dù hắn không thể điều chế thuốc nước thức tỉnh lực lượng huyết mạch Tinh Linh Vương vẫn có giá trị lớn.
Người như vậy làm ra chuyện trước đó ở ngay ngưỡng cửa Càn gia đánh ba Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương đã thức tỉnh.
- Vậy thì xem ra...
Bàn Hoành Cơ giang đôi tay nói:
- Ta có thể một mình nói chuyện với ngươi không?
Một mình? Càn Kình ngẩn ra. Gia chủ của Bàn gia này từ lúc gặp mặt đến giờ biểu hiện ra toàn là dứt khoát, rõ ràng, quyết định, bất cứ chuyện gì chưa từng dây dưa. Tại sao bây giờ biết rõ Càn Kình không có khả năng gia nhập Bàn gia lại làm hành động như vậy?
Đoạn Phong Bất Nhị vỗ vai Càn Kình, xoay người đi ra ngoài đại sảnh. Phần Đồ Cuồng Ca nhún vai, cũng xoay người đi ra.
Mắt Bàn Hoành Cơ chứa chút hâm mộ nhìn Càn Kình. Đám thanh niên này thật khiến người ta hâm mộ, không cần lời nói, dùng hành động ủng hộ. So với gia tộc khổng lồ thì tiểu đội càng bền vững hơn.
Trong đại sảnh bàng bạc đại khí của Bàn gia chớp mắt chỉ còn lại Càn Kình, Bàn Hoành Cơ.
Bàn Hoành Cơ điều chỉnh tư thế ngồi khiến thân thể thả lỏng, có vẻ như trưởng bối tán gẫu cùng vãn bối chứ không phải đàm phán trao đổi ích lợi.
Không khí trong phòng biến dịu đi theo Bàn Hoành Cơ thay đổi tư thế.
- Chàng trai, ngươi cảm thấy Đoạn Phong Bất Nhị như thế nào?
Càn Kình không ngờ Bàn Hoành Cơ khiến mọi người rời đi rồi lại hỏi về Đoạn Phong Bất Nhị.
- Bất Nhị?
Càn Kình giang đôi tay bắt chước Bàn Hoành Cơ, nói:
- Gia chủ đại nhân muốn Bất Nhị biến thành người như gia chủ đại nhân sao? Đã bao lâu rồi người không cười vui vẻ? Người có thấy nụ cười của Bất Nhị không? Làm bằng hữu, ta vui mừng vì hắn có tiền đồ xa và lớn nhất, ta hy vọng hắn có tương lai hạnh phúc, vui sướng nhất. Ta sẽ chuyển lời suy nghĩ của gia chủ đại nhân, nhưng ta tuyệt đối sẽ không khuyên hắn. Ta không muốn khiến cuộc sống tương lai của hắn tràn ngập tính toán, mất đi vui sướng.
Chân thành trong mắt Bàn Hoành Cơ không hề giảm bớt, gã gật đầu, nói:
- Tốt, ta biết rồi. Chuyển thêm một câu giúp ta, cửa lớn Bàn gia vĩnh viễn mở ra cho hắn, có khó khăn gì cứ đến tìm ta. Tin tưởng ngươi nói giúp ta càng lọt vào tai hắn hơn là ta tự nói.
Càn Kình nhẹ gật đầu. Đoạn Phong Bất Nhị bản năng chống cự Bàn gia, tựa như hắn đối với Càn gia. Dù Càn Chiến Huyền nói ra lời giống y như Bàn Hoành Cơ thì Càn Kình sẽ cười lạnh đáp lại.
- Vậy...
Bàn Hoành Cơ ngừng lời, mắt có chút bất mãn nhìn cánh cửa chậm rãi đẩy ra:
- Sao Tư Đồ Lôi tiên sinh đến đây?
Tư Đồ Lôi? Càn Kình nhìn ngoài cửa lớn có một lão nhân đứng, trường bào Thần Bí Dược sư điển hình, râu tóc hoa râm nhưng thân hình thẳng tắp.
- Thần bí dược tề học?
- Gia chủ đại nhân.
Tư Đồ Lôi đứng ngoài cửa, chậm rãi khom lưng cúi đầu:
- Xin thứ lỗi cho Tư Đồ Lôi vô lễ, nghe nói có kẻ lừa gạt đến Bàn gia.
- Lừa gạt?
Bàn Hoành Cơ cười khẽ nhìn bốn phía, hỏi:
- Ở đâu có kẻ lừa đảo?
Tròng mắt xám trắng của Tư Đồ Lôi chậm rãi di chuyển, giơ bàn tay không biết vì sao làn da biến đen thui lên chỉ vào Càn Kình, cao giọng quát:
- Đây chính là kẻ lừa gạt!