Sất Trá Phong Vân

Chương 461 : Độc tố khủng bố (thượng)

Ngày đăng: 23:05 20/04/20


Càn Kình liếc trộm Bàn Hoành Cơ đang đăm chiêu. Quả nhiên mỗi một gia tộc hào môn luôn có nhiều bí mật, chỉ người từng học minh văn mới biết chế tạo ra tế đàn khó khăn cỡ nào.



- Xem ra... Chỉ có thể lừa dối.



Càn Kình thở dài. Nếu trong tình huống tìm được tài liệu thích hợp, muốn thật sự hiểu cách chế tạo ra tế đàn này chỉ có nước nói nguyên lý cho phù văn lão sư, nha đầu A Khắc Nạp Thập bảy, tám tuổi, hỏi nàng chỉ nên làm sao.



Đoạn Phong Bất Nhị ở trong tế đàn nhờ cửu đầu xà hư ảnh kích phát đã mở ra chiến thân huyết mạch, từng móng tay sắc bén như đao phát ra ánh sáng xanh nhạt theo đấu khí tăng cao tản ra ngoài, ánh sáng lục nhanh chóng biến xanh sẫm.



Độc tố đang tăng lên, từ xanh sẫm dần chuyển thành vàng nhạt, từng chút một biến thành vàng kim.



Bàn Hoành Cơ ngừng suy nghĩ, con ngươi co rút cỡ đầu kim nhìn chằm chằm cái bóng mấp máy mờ nhạt sau lưng Đoạn Phong Bất Nhị, hồi hộp siết chặt tay.



Đây là... ?



Mắt Càn Kình sáng lên, nhìn thấy bóng đen mấp máy sau lưng Đoạn Phong Bất Nhị biến thành hình Cửu Đầu Xà kích cỡ nhỏ.



- Một trong những dấu hiệu thức tỉnh huyết mạch thiên cực?



Mắt Lộ Tây Pháp Nguyên Huân Vũ chớp lóe địch ý.



- Cái này...




Trong người Đoạn Phong Bất Nhị như có thuốc nổ, vảy đen phủ lên người bắn ra, tiếng xé gió sắc nhọn tựa mũi tên lao nhanh. Càn Kình nhấc tay lên đón lấy cái vảy bay tới, bàn tay hơi đau.



Trong phút chốc người Đoạn Phong Bất Nhị đẫm máu, mắt trống rỗng, đứng giữa tế đàn thứ hai như người đã chết.



Tế đàn thứ hai xoay nhanh chẳng biết từ khi nào đã ngừng, ảo ảnh Cửu Đầu Xà biến mất.



Con ngươi nhỏ như kim châm của Bàn Hoành Cơ lại co rút, cơ mặt liên tục co giật, trong lòng rung động chưa từng có. Đoạn Phong Bất Nhị thật sự thành công! Thức tỉnh nhất giai khi thông hướng nhị giai thành công miễn cưỡng hấp thu năng lực ma hạch của ma thú cao đẳng?



Điên rồi! Mới rồi chỉ kém một chút là Đoạn Phong Bất Nhị sẽ chết. Bàn Hoành Cơ nhìn Đoạn Phong Bất Nhị, lòng giật mình và lạnh lẽo, trong lạnh lẽo dâng lên một chút tuyệt vọng.



Trong tiếng gầm của Đoạn Phong Bất Nhị đầy hạn và yêu. Đoạn Phong Bất Nhị hận Bàn gia, hận thấu xương và hận gã thuở nhỏ vô dụng. Đoạn Phong Bất Nhị thương mẫu thân!



Càn Kình nhảy lên tế đàn thứ hai, chạy tới trước mặt Đoạn Phong Bất Nhị. Thiếu niên con người đẫm máu này bình thường cứ cười giỡn, nay mắt trống rỗng, đứng hôn mê.



Đúng như Đoạn Phong Bất Nhị đã nói, gã không thích nhắm mắt lại, gã sợ nhắm mắt. Dù Đoạn Phong Bất Nhị đã xỉu thì đôi mắt vẫn trợn to.



- Cẩn thận, đừng đụng vào hắn!



Bàn Hoành Cơ nhảy lên tế đàn thứ hai, đến sau lưng Càn Kình, vươn tay kéo vai hắn ra sau. Đôi mắt trống rỗng của Đoạn Phong Bất Nhị chợt sáng lên như khói báo động xanh hung ác trong bóng đêm. Rất nhanh ánh sáng xanh tắt trong mắt, biến nhạt rồi cuối cùng thành bảo thạch đen.