Sất Trá Phong Vân

Chương 466 : Khí phách! Đại quyết đoán! Minh hữu!

Ngày đăng: 23:05 20/04/20


Càn Kình lười biếng ngáp một cái, miễn cưỡng nhấc mắt nhìn Ti Nội La Tư, nói:



- Ta có biết dược tề học hay không thì liên quan gì ngươi? Ngươi tin thì ta chỉ là một Dược sư tay mới, ngươi không tin, ta vẫn chỉ là Dược sư tay mới cao cấp thập giai.



Lần này trong phòng bao gồm Thiết Khắc, Phần Đồ Cuồng Ca đều biến sắc mặt. Tay mới! Càn Kình gọi Dược sư thập giai là tay mới? Ngươi đang cố ý chọc tức Ti Nội La Tư đi? Người không phải nói lời thật lòng đúng không? Nếu ngươi là tay mới thì nhiều Dược sư khác là cái gì? Không bằng cả tay mới, là phân chim non sao?



- Thập giai?



Ti Nội La Tư cười to bảo:



- Ngươi nói mình là Dược sư thập giai? Tốt, tốt, tốt! Ngươi nói ngươi là Dược sư thập giai của hệ nào? Ti Nội La Tư ta có quen mấy bằng hữu trong Công Hội Dược Tề, dù ngươi nói mình là Dược sư thập giai nào thì ta chắc chắn có thể...



- Hệ nào?



Càn Kình nhíu chặt mày, chân mày đen dính vào nhau:



- Ta là toàn hệ.



Toàn hệ! Bàn Hoành Huyền lảo đảo, đầu óc ù vang. Càn Kình nói một câu toàn hệ đơn giản không ngừng văng vẳng trong đầu gã như bị người ta đánh một đấm vào mặt, thế giới chao đảo.



Toàn hệ? Bàn Hoành Huyền là đại trưởng lão đệ nhất Bàn gia, cánh tay đắc lực nhất của Bàn Hoành Cơ, ở bên ngoài thậm chí là người phát ngôn của Bàn Hoành Cơ, thấy nhiều tình huống lớn, thấy vô số người tài ba các loại sớm thói quen bên trong bè ngoài bình thường là năng lực khiến người ngạc nhiên.



Ngày trước Bàn Hoành Huyền gặp chuyện tương tự cùng lắm là mỉm cười khen, nhưng toàn hệ! Một Dược sư toàn hệ thập giai, đỉnh giai.



Bàn Hoành Huyền không thể giữ bình tĩnh được nữa, đặc biệt tin tức này đến từ Chiến Sĩ bình thường chưa đến hai mươi tuổi, có thực lực Phục Ma ngũ chiến, kỳ lạ hơn là hắn có đấu tâm và biết cả thần bí dược tề.



Năng lực như vậy dù là cái nào đặt ở thanh niên bình thường đều khiến người tán thán.



Khi tất cả năng lực tụ tập vào một người thì Bàn Hoành Huyền thà tin rằng trên đời có vong linh cũng không thể tin có chuyện như vậy xảy ra. Loại tiểu tử này trừ gọi hắn là quái vật ra thật sự không biết nên nói gì.



- Toàn hệ?



Nụ cười trên mặt Ti Nội La Tư lạnh hơn cả băng giá:



- Thanh niên, ngươi khoác lác hơi bị lớn. Nếu ngươi đã là toàn hệ thì chúng ta so trị cốt thương.
Ngực Ti Nội La Tư phồng lên theo hít thở sâu, đưa mắt nhìn Nặc Lôi Tháp:



- Có hứng thú tham gia không?



Nặc Lôi Tháp siết chặt cặn dược cao lấy từ chỗ Càn Kình, lắc đầu nguầy nguậy.



- Thằng hèn.



Ti Nội La Tư bĩu môi nói:



- Thằng nhãi này mới có bao nhiêu tuổi...



Nặc Lôi Tháp mím chặt môi, lại lắc đầu, mắt dứt khoát chưa từng có. So đấu với Càn Kình? Nói đùa, ta không biết hắn có thổi phồng về mặt cốt thương không nhưng ít nhất không khoác lác về ngoại thương. Dược cao này... Dược cao này... Hắn đồng ý làm sư phụ thì ta sẽ quỳ xuống dập đầu với hắn ngay.



Thằng nhãi? Càn Kình nhíu mày. Dược sư nên có vinh diệu của Dược sư nhưng không nên cuồng vọng đến mức này. Càn Kình chỉ nói vài câu, ngăn cản, không cho Ti Nội La Tư kiểm tra vết thương của Đoạn Phong Bất Nhị thế là gã đối xử với hắn như vậy?



Chẳng lẽ nhất định phải tháo băng vải ra, trong quá trình kiểm tra tổn thương thân thể Đoạn Phong Bất Nhị, cuối cùng được đến kết quả xác thực không cần trị liệu để biểu hiện năng lực của gã mới chịu?



- Hoành Huyền trưởng lão.



Ti Nội La Tư dời lực chú ý sang hướng Bàn Hoành Huyền:



- Lần này hy vọng người làm trọng tài.



- Ta?



Bàn Hoành Huyền nặn nụ cười gượng nói:



- Không ổn, ta thấy hay là tìm gia chủ làm trọng tài.



- Gia chủ? Được!



Mặt Ti Nội La Tư ửng đỏ vì hưng phấn. Dù Ti Nội La Tư là khách khanh trong Bàn gia nhưng bình thường hiếm khi gặp gia chủ, đặc biệt là gia chủ đương thời cực kỳ có năng lực này, rất ít dịp gặp mặt.