Sất Trá Phong Vân
Chương 476 : Không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể đánh (hạ)!
Ngày đăng: 23:05 20/04/20
Cho dù Càn Kình không móc mắt của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thì chiến tranh giữa nhân tộc và ma tộc chưa từng ngừng. Chiến Sĩ hai bên gặp mặt là chém giết ngay, không có gì để nói, chỉ là vấn đề lập trường.
- Ở đó có một đám ma thú.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cố gắng nhớ lại, nói:
- Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng.
Càn Kình Lộ Tây Pháp Lưu Thủy mấy lần. Ma nữ này may mắn quá, gặp Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng thành đàn mà không bị chúng nó đánh chết.
Thế giới ma thú có nhiều chủng loại, trong đó có một ít ma thú thậm chí không biết nên nói nó là thực vật hay động vật.
Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng là một trong số những ma thú quái dị này. Chúng nó có thể chạy nhanh trên bãi cát, toàn thân đầy gai, có thể bắn gai ra. Loại gai này có thể xuyên thủng nhiều đặc hiệu đấu khí hộ thể, xem như là ma thú trung đẳng trong đám dị thú.
Nhưng muốn bắt giữ gai Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng không dễ, khi gai bay khỏi bản thể hơn mười giây là sẽ hóa thành khí thể biến mất.
Hơn nữa rất nhiều Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng tụ tập lại có thể liên tiếp thành Tiên Nhân Chưởng Ma khổng lồ, thực lực sánh bằng ma thú cao đẳng. Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng tổ hợp lại có thể phát ra mười loại ma pháp hỏa diễm với uy lực khác nhau.
Có đánh chết cường giả nhập thánh được hay không thì khó nói, nhưng giết Chiến Sĩ dưới trình độ Tru Ma thì rất dễ dàng.
Đoạn Phong Bất Nhị lộ vẻ mặt nghĩ mà run nói:
- May mắn nàng còn có lương tâm, không dụ Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng đến công kích chúng ta.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy liếc Đoạn Phong Bất Nhị trắng mắt, nói:
- Ngươi tưởng ta không muốn sao?
Khuôn mặt lạnh băng của Thiết Khắc có ý cười. Nếu lúc đó Lộ Tây Pháp Lưu Thủy dẫn Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng đi, sợ là chưa đến mục tiêu đã bị đám thực vật này đâm vòi vào người hút khô. Đây là một đám ma thú hút máu làm chất dinh dưỡng.
- Chẳng phải đám quái vật này chủ yếu di chuyển nhiều sao?
Càn Kình gãi sống mũi nói:
- Tập tính của chúng nó là không ở lâu một chỗ.
- Ta cũng không biết tại sao.
Khóe môi Lộ Tây Pháp Lưu Thủy giật giật, nói:
- Ta sợ đau.
Càn Kình nghe hai Thần Bí Dược sư đói tohại, xác định hành động mới rồi của hai người không phải kiểu chào quái dị trong giới Thần Bí Dược sư.
- Ngươi... Người đến rồi.
Càn Kình nghe Tư Đồ Lôi xưng hô, lỗ tai thấy kỳ kỳ. Càn Kình chưa đến hai mươi tuổi... Được rồi, nếu tính thời gian trong Vô Tận thế giới thì mới hơn hai mươi, đối diện một Thần Bí Dược sư tuổi già lại được gọi bằng người thấy kỳ kỳ.
- Ta... Cái này...
Càn Kình khom người, gật đầu hành lễ, bước vào phòng. Càn Kình nhìn quanh phòng, dược liệu đặt trên tủ dược.
Càn Kình nói:
- Ta muốn mượn một chút dược liệu.
Hai Thần Bí Dược sư vội tránh đường nói:
- Tùy tiện dụng, cứ tùy tiện dụng.
Càn Kình nhìn hai Thần Bí Dược sư lớn tuổi khách sáo như vậy thì hơi áy náy, cuối cùng đứng lại.
Càn Kình nói:
- Không bằng... Chúng ta thảo luận thần bí dược tề trợ giúp tế đàn thứ hai của Bàn gia đi? Để ta xem có giúp ích được gì không?
Tư Đồ Lôi cảm giác hạnh phúc đến đột ngột làm gã ngất ngây. Tư Lô Ba Đặc tát mạnh vào mặt Tư Đồ Lôi.
- Sao ngươi đánh ta?
- Để xem có phải ta đang nằm mơ không?
Tư Lô Ba Đặc thổi bàn tay tát người, vứt lời Tư Đồ Lôi vừa nói vào mặt gã.
Tư Đồ Lôi bụm mặt, không rảnh cãi lộn với Tư Đồ Lôi, vội lôi nửa tấm bản vẽ ra khỏi một chiếc hòm kim loại. Tư Lô Ba Đặc chạy ra khỏi phòng, không bao lâu quay về cầm nửa tấm bản vẽ khác đặt trước mặt Càn Kình.
Hai mảnh vẽ hợp lại thành phương thuốc hoàn chỉnh và công nghệ chế tạo. Tuy Tư Đồ Lôi, Tư Lô Ba Đặc đã sớm nhớ kỹ nhưng vì biểu thị không chút giấu giếm Càn Kình nên bọn họ lấy bản vẽ bí mật nhất Bàn gia ra.