Sất Trá Phong Vân
Chương 487 : Vô hạn phân liệt (hạ)
Ngày đăng: 23:05 20/04/20
Vị trí trung tâm chiến trường, thân thể Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng phát ra thanh âm như vải bị xé, chất dịch xanh bắn tung tóe trên trời. Trong phút chốc mười Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng thành đống thực vật vụn, có mười ma hạch rơi trong sa mạc.
Tam Nhãn Sa Sư Thú thè lưỡi nuốt hết ma hạch vào bụng, da lông tỏa vầng sáng nhàn nhạt.
Hơn hai trăm Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng tập thể phát ra tiếng chi chi, chạy lung tung va chạm nhau, hợp nhất lại, ngọ nguậy vặn vẹo.
Trong phút chốc hơn hai trăm Kim Trạch Thiên Lục biến thành một Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng, cao mười thước.
Chớp mắt Tam Nhãn Sa Sư Thú còn đang khí thế vô song biến thành con mèo cưng trước mặt Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng.
Tam Nhãn Sa Sư Thú ngửa đầu ngơ ngác nhìn Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng, trong mắt tràn ngập kinh khủng, cổ họng rên ư ử. Tam Nhãn Sa Sư Thú xoay người chạy vắt giò lên cổ.
Cánh tay giống người của Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng vung lên, từng cây gai dài hai thước tựa như xiềng xích vung vẩy trên tay hợp thành thương to. Thương gai dài mười thước không nương tay đâm xuống, đóng đinh Tam Nhãn Sa Sư Thú trong cát.
Trong người Tam Nhãn Sa Sư Thú như đổ mưa to, bốc lên bọt khí nhanh chóng trướng to rồi lại trướng to.
Phụt! Phụt! Phụt! Phụt! Phụt!
Thương gia khổng lồ biến mất, gai bay ra khỏi người Tam Nhãn Sa Sư Thú, chúng nó bắn bốn phương tám hướng. Trong phút chốc thân thể Tam Nhãn Sa Sư Thú thành tổ ong, máu trào ra.
Lãng phí, quá uổng. Càn Kình nuốt nước miếng. Đám Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng đúng là phí của trời. Mắt của Tam Nhãn Sa Sư Thú có thể bào chế dược, máu thì chế ra thần bí dược tề, các phần thân thể đều là tài liệu.
Bị Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng bầm dập như vậy thì sao dùng được? Càn Kình cau mày, nhìn Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khổng lồ lại mấp máy, rất nhanh trở về kích cỡ hai thước bình thường.
Chờ, chỉ có thể đợi cơn gió tiếp theo, là thuận gió.
Biển cát bốc lên gió mạnh. Càn Kình thầm nhu hôm nay quá may mắn, muốn gió gì là gió đó đến, dứt khoát mở nắp dược bình.
Trong không khí kho hanh bỗng toát ra mùi cơn mưa lớn sắp đến, nhanh chóng khuếch tán bốn phía.
Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng yên lặng chợt biến táo bạo, trong người chúng phát ra tiếng hú chói tai.
Càn Kình tò mò nhìn Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng. Đám thực vật này rất sợ nước mưa, bình thường khi cảm ứng trời sắp mưa liền rời đi, tại sao hôm nay chúng biểu hiện ra cuồng bạo? Rõ ràng muốn đi nhưng kiên quyết không đi.
Không đi? Vậy thêm liều lượng. Càn Kình mở nắp bình thứ hai, thứ ba, thứ bốn.
Bỗng nhiên trong bầy Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng có một Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng hú lên, Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khác chạy theo nó nhanh chóng hướng sâu trong Cổ Hoang Sa Hải.
Rốt cuộc cũng đi.
Càn Kình thở hắt ra, xoay người chạy nhanh ra sau. Dù đám Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng bị thời tiết sắp mưa xua đi nhưng sẽ ngừng lại trong cự ly nhất định, phải tranh thủ lấy hết trước khi chúng nó trở về.
Khống chế ý thức đấu tâm đỉnh cao, đấu khí trong người chớp mắt quay nhanh đến mức tận cùng. Bàn Hoành Cơ nhìn, mí mắt giật giật. Vạn Giải Chi Nhãn nhìn thấu thực lực của Càn Kình nhưng không thể thấy sức chiến đấu thật sự. Trong khoảnh khắc bùng nổ vận tốc quay, đấu tâm thúc đẩy gần như mỗi giây là ba vạn vòng.
Vứt bỏ lượng đấu khí thì Tru Ma nhất chiến không phải đối thủ của Càn Kình. Vận tốc quay của Tru Ma nhất chiến là hai vạn vòng, Chiến Sĩ huyết mạch có thể tăng thêm nhưng đạt đến hai vạn rưỡi đã là thiên tài. Ba vạn? Đấu khiếu, đấu mạch của thanh niên này làm sao chịu đựng lực lượng kéo theo khi xoay tròn?