Sất Trá Phong Vân

Chương 503 : Hủy nhà Càn gia các ngươi!

Ngày đăng: 23:06 20/04/20


Gia tộc như vậy làm tất cả mọi chuyện, nhiều năm tích lũy có rất nhiều bí mật người ta không biết. Không chừng đối thủ đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy sắp đụng độ cũng tăng mạnh thực lực.







- Ta có hỏi thăm đối thủ Càn Vô Thanh của ngươi từ sau khi bị ngươi đánh bại đã mất tích.



Bàn Hoành Cơ chậm rãi đi ra ngoài Cổ Hoang Sa Hải, nói:



- Theo tình báo phân tích thì chắc Càn Vô Thanh cũng đi vào Cổ Hoang Sa Hải, cùng đi còn có phụ thân của hắn, Càn Thần Vũ.



Càn Thần Vũ?



Càn Kình lắc đầu ra vẻ không nghe nói đến người này. Trong Chiến Sĩ huyết mạch có chữ thần cùng thế hệ với phụ thân Càn Kình nên là Càn Thần Phong, chưa đến bốn mươi tuổi đã thức tỉnh thiên cực.



- Chưa nghe qua?



Bàn Hoành Cơ gõ màng tang, nói:



- Chỗ ta có tư liệu của hắn. Thế hệ Chiến Sĩ huyết mạch của Càn gia đời thứ nhất chữ đệm là chiến, đời thứ hai là thần, đời thứ ba là vô. Trong số người có chữ lót thần thì xuất sắc nhất là Càn Thần Phong, Càn Thần Sương, Càn Thần Lăng, được gọi là tam kiệt đời thứ hai của Càn gia. Càn Thần Vũ là đệ đệ ruột của Càn Thần Phong, từ thức tỉnh tam giai khổ tu đến Tru Ma cửu chiến.



Càn Kình nhẹ gật đầu. Dưới tình huống bình thường, nếu như không thức tỉnh tứ giai thì thành tựu cao nhất trong đời chỉ có thể là Tru Ma cửu chiến.



- Tuy mấy năm nay không thể đột phá nhưng Càn Thần Vũ không ở không.



Bàn Hoành Cơ ngước mắt nhìn Càn Kình, nói:



- Ngươi biết cái gì là đấu ấn không?



- Biết.




Trước cửa Càn gia luôn tĩnh lặng có mấy thanh niên Càn gia dùng vôi trắng vẽ một vòng tròn năm mươi thước trông như lôi đài.



Hai tháng trước, ngay cửa nhà, Càn Vô Thanh bị người bóp cổ sau khi biến mất hai tháng một lần nữa xuất hiện trước cửa Càn gia. Vết sẹo khủng bố trên mặt Càn Vô Thanh đặc biệt hấp dẫn ánh mắt.



Đây là... Sắp quyết đấu?



Người ở gần xung quanh hỏi thăm chuyện bỗng nhớ đến lời gia chủ của Càn gia, Càn Chiến Huyền từng nói vào hai tháng trước.



- Sau hai tháng các ngươi lại đến đây, để các ngươi biết sự cường đại của Chiến Sĩ huyết mạch Càn gia, khi đó đừng nói là ta khi dễ các ngươi, không cần Càn vô Song ra tay, là Càn Vô Thanh đánh với các ngươi.



Thì ra thời gian hai tháng đã đến? Dân chúng xung quanh về nhà, leo lên tầng hai mở cửa sổ nhìn ra xa, muốn tìm thanh niên bị ra lệnh đến ứng chiến.



Cộp cộp cộp cộp cộp cộp!



Tiếng móng ngựa đạp đất trong trẻo vang lên, trên đường xuất hiện bảy con chiến mã. Dân chúng mắt sắc lập tức nhận ra khuôn mặt Càn Kình, chính là thanh niên này hai tháng trước dẫn người đến trước cửa Càn gia làm loạn. Vốn tưởng hắn kiên cường dám đụng độ với Càn gia thì liều đến cuối cùng, giờ không dám đến.



Mấy người dân nhìn Càn Kình, thở dài lắc đầu. Càn gia có dễ đắc tội không? Đây là một trong ba gia tộc cột trụ lớn của Chân Sách hoàng triều, nhiều năm qua ra bao nhiêu cường giả?



Tiếng móng chiến mã đạp đất phát ra thanh âm không khác gì tiếng móng ngựa bình thường trong tai người dân, nhưng Càn Thần Vũ quanh năm sinh hoạt trong quân lữ liền nhận ra khác biệt. Càn Thần Vũ vội ngẩng đầu nhìn phía cuối đường.



Sáu, bảy chiến mã thần tuấn chậm rãi đi trên đường. Cặp chân mày rậm trên khuôn mặt chữ điền của Càn Thần Vũ nhướng cao, gã chớp chớp mắt tưởng rằng mình nhìn lầm. Trong sáu người có một người cực kỳ quen mắt.



Gia chủ của Bàn gia, Bàn Hoành Cơ! Càn Thần Vũ nghĩ rằng gã đã hoa mắt, gia chủ của Bàn gia cao cao tại thượng, Bàn Hoành Cơ cười nói thân thiết với Chiến Sĩ trẻ tuổi bên cạnh, Chiến Sĩ trẻ tuổi đó chính là Càn Kình, cái tên xuất hiện dưới ngòi bút của nhi tử Càn Thần Vũ, Càn Vô Thanh!



- Không thể nào!



Càn Thần Vũ không cần nhíu mày, hai hàng chân mày rậm đã dính chặt vào nhau, giống dúm lông đen dính vào nhau.