Sất Trá Phong Vân

Chương 529 : Thực lực tăng vọt

Ngày đăng: 23:06 20/04/20


Vô Tận thế giới!



Càn Kình đột nhiên mở mắt ra trong bãi cát, đấu tâm khống chế hạt cát dạt sang hai bên để có thể xoay trở trong phạm vi nhỏ, lấy mũ ma pháp ra khỏi đấu giới.



- Phù, may mắn còn có Vô Tận thế giới.



Càn Kình nhìn thân thể rách mướp của mình, bị thương nặng như vậy dù tự điều chế dược tề cũng sẽ nằm trên giường ngắn nhất một, hai tháng, đi tìm Á Đương Tư đại thúc để mau lành.



Không gian đen chợt lóe, lại là thôn nhỏ bình yên quen thuộc. Càn Kình kéo lê thân thể tàn phá chậm rãi đi tới, lắc đầu. Mấy hôm trước ở Bàn gia Càn Kình cảm thấy mình khá lợi hại về dược tề, bây giờ bị thương mới biết đúng là tay mơ như Á Đương Tư đại thúc nói.



- Lại bị thương?



Á Đương Tư buông dược tề xuống nhìn Càn Kình ngoài cửa:



- Bị thương lần sau nặng hơn trước, xương cốt, đấu mạch, đấu khiếu đều có tổn thương. Lần này ngươi còn đủ tứ chi, chắc lần tới sẽ cụt một tay. Vào đi.



Bình đất đen to cỡ nắm tay chứa dược tề tu sửa đấu mạch, vị ngọt nhẹ trôi qua cổ họng hòa tan trong máu, dọc theo máu vuốt ve những đấu mạch, đấu khiếu bị tổn thương.



Càn Kình thấy sung sướng khó tả, người lâng lâng sắp bay lên. Càn Kình cảm giác rõ ràng những đấu mạch, đấu khiếu bị tổn hại tựa như măng mùa xuân sau cơn mưa không ngừng mọc ra ngoài. Đấu mạch mới mọc càng rắn chắc, bền bỉ và rộng rãi hơn trước.



Đấu khiếu, đấu mạch, xương cốt, máu thịt, nội tạng...



Càn Kình khép mắt lại, rèm mi run run. Trước kia Càn Kình không chú ý thấy lực lượng đặc biệt, tân sinh! Cảm giác tân sinh này hướng tới sự sống, không ngừng vươn dài, tựa như đấu tâm của Càn Kình, cứ đi tới đi tới, rồi lại hơi khác biệt.



Dược tề của Á Đương Tư đại thúc vĩnh viễn kỳ diệu như vậy, ngắn ngủi giây lát đấu khiếu, đấu mạch, xương cốt, máu thịt, nội tạng bị thương đều hoàn toàn lành lặn, lực lượng tân sinh tràn ngập toàn thân Càn Kình.



Càn Kình thở hắt ra, hơi nhúc nhích vai nghe tiếng răng rắc, lại điều động đấu khí, cảm nhận đấu tâm đặc biệt mới sinh.




Càn Kình lắc đầu, thở dài chạy trốn ra tiệm dược tề của Á Đương Tư.



Càn Kình cười khổ nói:



- Cho dù luyện tập thì nên tìm đối thủ ngang ngửa, ta ở trước mặt đám ma thú này chẳng khác nào món ngon.



- Ô, lại bị thương?



Âu Lạp Lạp dựa người vào khung cửa, đẩy cặp kính trên sống mũi, tay gãi tóc rối.



- Vừa lúc, ngươi tìm chút tài liệu cho ta đi. Chờ chút.



Lại là một tờ danh sách tài liệu! Càn Kình lắc đầu cười khổ. Đám trưởng bối lão sư thật là thương hắn, lại là một mớ tài liệu thân thể ma thú trung đẳng, cao đẳng.



Tiệm rèn của Bố Lai Khắc đại thúc vẫn yên lặng như thường ngày, ngọn lửa đỏ trong lòa lửa vui vả bập bùng thường phát ra tiếng nổ vang.



Càn Kình đứng ngoài cửa, hít sâu, cảm nhận đấu tâm ngưng kết vì Đả Thiết Hô Hấp Pháp, Tru Ma ngũ chiến, mạnh hơn cả đấu tâm thứ nhất! Nhưng mà...



- Mau vậy?



Bố Lai Khắc đại thúc đặt tẩu thuốc xuống, đôi mắt đục tò mò đánh giá Càn Kình.



Bố Lai Khắc đại thúc nói:



- Địa Hỏa Chi Tâm ngưng kết nhanh như vậy?