Sất Trá Phong Vân

Chương 534 : Đào góc tường vị hôn phu

Ngày đăng: 23:06 20/04/20


Mặt Mộc Quy Vô Tâm như gấu cười hớn hở, đôi tay to vỗ vai Càn Kình nhìn trái nhìn phải:



- Ha ha ha ha ha ha! Tốt, rất tốt, càng rắn chắc. Ha ha ha ha ha ha! Thật tốt!



Lôi Địch giơ tay dấm nhẹ vai Càn Kình, nở nụ cười hiền từ:



- Rắn chắc. Tiểu tử thối, không biết đi Dong Binh viết một lá thư trở về, ngươi làm ta lo muốn bạc tóc.



- Đại thúc, vốn tóc người đã trắng rồi.



Càn Kình thôi cười, giang đôi tay ôm Lôi Địch, nhỏ giọng nói:



- Đã khiến người lo lắng.



- Biết thì tốt, lần sau không thể như vậy. Cho dù đi chiến trường nhân ma thì mỗi tuần phải viết thư cho ta, biết không?



Lôi Địch thả lỏng hai cánh tay quan sát trái phải, ánh mắt nghi hoặc nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy hai giây rồi cái đầu quay hướng khác.



Lôi Địch hỏi:



- Mấy tiểu tử thối kia đâu?



- Bọn họ thì chắc còn cần một đoạn thời gian mới có thể trở về.



- Rèn luyện? Đó là chuyện tốt.



Lôi Địch thong dong đi tới nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, hỏi:



- Nha đầu này là...?



- Người là Lôi Địch đại thúc đúng không? Kình ca ca thường nhắc tới người.



Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nở nụ cười thiếu nữ vô hại nói:



- Người ta tên là Nguyên Huân Vũ, là của Càn Kình... Càn Kình...



Mắt Lôi Địch lóe tia ngạc nhiên nhìn Càn Kình vỗ trán.



- Tiểu tử...



- Đại thúc, nữ nhân này không nói thật.




La Thanh Thanh chạy tới trước mặt Càn Kình bỗng nhiên đứng lại, gò má ửng hồng cúi đầu không nói. La Thanh Thanh không biết nên gật đầu chào hay nhào vào ngực đối phương.



- Thanh Thanh, ta đã trở về.



Càn Kình mỉm cười giang hai tay, chủ động ôm mỹ nhân thanh xuân xinh đẹp vào lòng, mũi ngửi hương thơm trên mái tóc huyền.



Càn Kình thì thầm bên tai La Thanh Thanh:



- Xin lỗi đã làm nàng lo lắng lâu như vậy.



- Không có gì, không có gì.



La Thanh Thanh vùi gò má nóng bỏng vào lòng Càn Kình, liên tục lắc đầu, nói:



- Về là tốt rồi, an toàn trở về là tốt rồi.



Thanh âm đau khổ xen lẫn kiêu ngạo vang lên:



- Thanh Thanh, người kia là ai vậy?



Chiến Sĩ trẻ tuổi chậm rãi đứng dậy, quay đầu, ánh mắt đầy địch ý bắn hướng Càn Kình.



Không phải là Hồng Sắt Ước Khắc? Càn Kình ngẩn người. Có ý gì? Tiểu tử này tỏ thái độ ghen ghét rõ ràng, muốn teo đuổi Thanh Thanh sao?



- Nặc Đức Ước Khắc tiên sinh, vị này là Càn Kình tiên sinh.



Quản gia đại thẩm luôn đi theo La Thanh Thanh đứng gần đó vội nói:



- Là vị hôn phu của La Thanh Thanh tiểu thư chúng ta.



Đại thẩm nhấn mạnh ba chữ vị hôn phu, cảnh cáo rõ ràng.



Nặc Đức Ước Khắc?



Càn Kình nhướng mắt nhìn đối phương, cùng họ với thành chủ Lý Đức Ước Khắc? Bộ dáng giống nhi tử của thành chủ Lý Đức Ước Khắc, thành chủ ba phần, không lẽ người này là nhi tử khác của thành chủ?



Vị hôn thê? Vị hôn thê là gì? Đó là loại xưng hô phái nữ đã đính hôn nhưng chưa kết hôn.



Vẻ kiêu ngạo, địch ý của Nặc Đức Ước Khắc lập tức thay đổi, gã cảm thấy hình ảnh trước mặt thật là chói mắt.