Sất Trá Phong Vân

Chương 542 : Quỳ xuống! Xin lỗi! (thượng)

Ngày đăng: 23:06 20/04/20


Mượn?



Bích Lạc thừ người, thứ này có thể mượn sao?



Mộc Nột Thiên Sách nhìn Ma Pháp học viên xung quanh châm chọc cười nhạo, gật gù. Gã đến Chiến Tranh Chinh Phạt học viện là đúng rồi, hiệu trưởng Y Sa dùng phép tắc rừng rậm vào trường học xúc tiến ý thức cạnh tranh của mọi người lên cao, khiến Chiến Tranh Chinh Phạt học viện bình lặng như nước bừng bừng sức sống.



Tài nguyên có hạng, mọi người chỉ có thểl iều mạng cố gắng biến mạnh, thành tích các khoa biến càng tốt hơn, vượt qua người khác mới được tài nguyên tốt.



Cố tình có một người không theo phép tắc rừng rậm, cho dù thành tích thi ma pháp chuyển nghiệp có kém vẫn lấy được tài nguyên lớn nhất.



- Ta nói mấy nam nhân khác ngươi.



Càn Kình cảm giác lực kéo của Bích Lạc yếu bớt, lật tay cầm lấy tay nàng. Càn Kình cảm giác người Bích Lạc căng cứng, bàn tay lạnh lẽo nhanh chóng nóng lên, máu chạy rần rần dưới lớp da.



- Khi dễ một cô nương không thấy quá đáng sao?



Mấy đệ tử Ma Pháp Sư lộ vẻ mặt kinh ngạc sau đó là cười nhạo châm chiếm.



- Muốn gì? Muốn làm anh hùng trước mặt nữ nhân sao?



Trong mấy đệ tử Ma Pháp Sư có một tên mập cỡ hai trăm cân cầm một cây ma pháp trượng chậm rãi đi ra, tiêu chí Ma Pháp Sư bát tinh trước ngực đặc biệt chói mắt.



- Ngươi là học sinh mới tới thuộc khoa nào? Gia tộc gì? Ngươi thậm chí không biết bộ dạng của nữ nhân này đã đứng ra che chở?



- Ta?



Càn Kình nghĩ kỹ, nói:



- Là Hồng Lưu Chiến Bảo, Bích Lạc là bằng hữu của ta. Mới rồi ngươi nói nhỏ hơi bị to, bây giờ hãy xin lỗi nàng đi, ta cho qua chuyện này.



- Xin lỗi?



Mấy đệ tử Ma Pháp Sư nhìn nhau rồi cười khả ố. Đây đúng là câu nói buồn cười, kêu bọn họ xin lỗi nữ đệ tử như vậy, còn là do một đệ tử Chiến Sĩ nói ra.
- Xúc cảm không tệ.



Đuôi mày Mộc Nột Thiên Sách giật giật, lộ vẻ ngạc nhiên bất ngờ, chậm rãi vỗ tay.



Mộc Nột Thiên Sách nói:



- Đẹp thật, ta rất bất ngờ. Thiết nam, nói xem ngươi có sức mạnh hơn hay bạn học Càn Kình mạnh hơn?



- Điên hạ...



Người cao hai thước đen như than nhìn Càn Kình vài giây, nhíu mày nói:



- Cái này... Phải thử mới biết.



- A?



Mộc Nột Thiên Sách nghiêng đầu nhìn cái tên đen như than. Tuy Thiết nam hơi đần nhưng lòng rất kiêu ngạo, tự hào gã có sức mạnh phi thường vậy mà lại nói thử mới biết, xem ra sức mạnh của Càn Kình vượt qua sự phỏng đoán của Mộc Nột Thiên Sách.



Càn Kình mở ra năm ngón tay đánh người, thổi một hơi, cười nhạt lắc đầu, nói:



- Xúc cảm... Tạm được.



Tạm được? Đánh người còn dám nói là xúc cảm tạm được? Các Ma Pháp học viên tụ tập lại thiêu đốt lửa giận. Không thể cho tên này đi!



Ma Pháp học viên đứng hai bên, trước sau quanh Càn Kình trên hành lang tự động cầm lấy ma pháp trượng, bao vây hắn và Bích Lạc vào giữa.



- Có ý gì?



Càn Kình một tay che Bích Lạc sau lưng, nhìn đệ tử Ma Pháp Sư chặn hai bên đường.



- Muốn đánh hội đồng? Các ngươi chắc không?