Sất Trá Phong Vân
Chương 565 : Cái gì gọi là nhà giàu mới nổi? Mặc kệ ngươi là ai, đánh cứ đánh! Ngang ngược!
Ngày đăng: 23:06 20/04/20
Ui!
Đại sảnh từ xì xầm biến thành tiếng mọi người hút ngụm khí lạnh. Giá này vượt qua oanh động biến thành rung động.
Có người thậm chí bắt đầu suy đoán đây là tên coi tiền như rác từ đâu đến? Ném ra năm vạn kim tệ mua thứ như vậy? Ngươi có nhiều tiền thế thì mua trang bị tốt chút chẳng phải được hơn sao?
Có người nghi ngờ hay là tiểu tử này đến gây rối? Nhìn cả người hắn không giống như có năm vạn kim tệ, đang gạt người sao?
Tư Đồ Nghệ Tiêu ngơ ngác nhìn Càn Kình, cảm giác ánh mắt bốn phía càng kỳ dị, dường như đang xem thường nàng.
Tư Đồ Nghệ Tiêu bắt đầu lắp bắp:
- Ta... Ta ra năm vạn năm ngàn...
Tư Đồ Nghệ Tiêu suy nghĩ trước đưa kim tệ cho Mã Hoành Văn, xong chuyện sẽ đòi lại năm vạn kim tệ sau. Mặt mũi phu nhân thành chủ không thể mất tại đây.
- Mười vạn!
Càn Kình nhà giàu mới nổi, trong đấu giới chứa ngàn vạn kim tệ nên chút tiền này không lọt vào mắt hắn. Hôm nay Càn Kình quyết dạy cho bà tám này một bài học. Ngươi chú trọng mặt mũi chứ gì? Ngươi quá kiêu ngạo, còn khi dễ Bích Lạc?
Được rồi, hôm nay ta sẽ khiến ngươi mất mặt, đập bể bộ mặt kiêu ngạo của ngươi!
Càn Kình khoanh tay trước ngực, từng thỏi vàng lấy khỏi đấu giới ném xuống đất. Mỗi một thỏi vàng nặng trịch đập xuống đất so với tiếng trống trận kích động lòng người trên chiến trường càng có vẻ hùng hồn hơn.
Trên đời này quyền lực rất có lực lượng, bá đạo cũng có lực lượng, khi tích lũy kim tiền đủ số lượng thì nó cũng biến đầy lực lượng.
Mười vạn kim tệ nếu mua thứ tốt trong hội đấu giá thì không nghe được tiếng vang, nhưng mau một bộ đồ trong tiệm quần áo, dù là tiệm qusy nhất Vĩnh Lưu thành thì mười vạn kim tệ đủ làm người ta choáng váng mặt mày.
Từng khối kim tệ như cây búa to mỗi lần đập xuống đất thì cũng gõ vào ngực Tư Đồ Nghệ Tiêu, chấn nàng lảo đảo.
Bích Lạc kéo góc áo Càn Kình, nhỏ giọng nói:
- Đi đi...
Càn Kình nhìn Bích Lạc cúi gằm mặt, thở dài. Nha đầu này thật dễ tính, nếu Bích Lạc không muốn truy cứu thì dùng tiền đánh đủ làm Tư Đồ Nghệ Tiêu mất mặt. Chuyện xấu hôm nay của Tư Đồ Nghệ Tiêu sẽ trở thành trò cười giải trí sau bữa cơm cho vô số người Vĩnh Lưu thành và sẽ kéo dài rất lâu.
- Đi? Ngươi còn muốn đi?
Tư Đồ Nghệ Tiêu nhìn Càn Kình xoay người, tay đỡ sau lưng Bích Lạc đưa ra cửa thì núi lửa trong lòng phun trào.
Ở trong nhà bị thành chủ răn dạy, nhi tử bị nhốt trong nhà, Tư Đồ Nghệ Tiêu muốn ra ngoài giải sầu vậy mà có người mơ ước y phục của mình. Tư Đồ Nghệ Tiêu chỉ muốn dạy vài câu, mắng vài lời vậy mà bị chống lại diễn ra chuyện so giàu.
Ngực Tư Đồ Nghệ Tiêu phập phồng như sóng biển, thầm nghĩ chuyện hôm nay nếu không giải quyết dứt điểm thì sau này làm sao nàng dám ra đường? Chẳng phải là người ta sẽ cười nhạo sau lưng Tư Đồ Nghệ Tiêu đến chết?
Tất cả... Tất cả sỉ nhục này! Tư Đồ Nghệ Tiêu nhìn chằm chằm vào Càn Kình, Bích Lạc. Tất cả sỉ nhục ngày hôm nay đều do đôi nam nữ con hoang này!
- Chuyện hôm nay mặc kệ ngươi có mau y pjhục hay không nhưng ban đầu nó là của ta!
Tư Đồ Nghệ Tiêu bước nhanh tới trước một tay tát mặt Bích Lạc, gào thét:
- Ngươi suýt sờ hư y phục của ta thì phải xin lỗi!
Đánh người?
Đuôi mày Càn Kình nhướng lên.
Muốn đánh người của ta ngay trước mặt ta thì ngươi đúng là...