Sất Trá Phong Vân
Chương 579 : Nhất minh kinh nhân
Ngày đăng: 23:06 20/04/20
Càn Kình khẽ thở dài:
- Đáng tiếc.
lực lượng này và tín niệm đi tới, đi tới, đi tới của Càn Kình là hai con đường khác nhau, o phù hợp. Nhưng nếu có ai cảm nhận được dấu ấn tinh thần của Chiến Tranh Chinh Phạt học viện, dung hợp vào trong đấu khí của mình thì chắc chắn sẽ trở thành cường giả cực kỳ cường đại.
Phương xa truyền đến tiếng vui cười, giai điệu âm nhạt vang trên khung trời Chiến Tranh Chinh Phạt học viện.
Càn Kình tìm hướng đi, rất nhanh thấy một tòa kiến trúc lớn giống như kịch trường. Tuy bốn phía tối đen nhưng bên trong kiến trúc sáng sủa không khác gì ban ngày.
Càn Kình ngoái đầu nhìn Bích Lạc rụt rè, thở dài. Xem ra chỉ đến trường hợp nào đó, không thể trốn tránh mới khiến Bích Lạc thay đổi lớn. Trước kia mỗi khi việc tới chân thì cô nương nhát gan này luôn biến can đảm lên.
Càn Kình thấy từ xa có bóng dáng quen thuộc đứng trước cửa kịch trường, là Ái Bích Giai.
Ái Bích Giai, nữ nhi của phó hội trưởng Công Hội Thủy Tinh Ma Pháp Tháp hôm nay mặc bộ váy dài màu xanh biếc hở vai, ôm eo, tay cầm một ly rượu đỏ với bốn hỗ trợ theo sau đứng ngoài cửa vũ hội nhìn khắp nơi. Dường như Ái Bích Giai đang chờ đợi, tìm kiếm điều gì.
- Không phải chứ?
Càn Kình cười cười gãi mũi. Chắc không phải nữ nhân này chờ nhìn ta xấu mặt nên cố ý đứng trước cửa mà không vào vũ hội? Vũ hội lần này là chọn hỗ trợ.
Ngón trỏ Càn Kình gõ chóp mũi, thầm mắng chính mình ngu xuẩn. Tính ra thì đã khai giảng ba tháng, chắc Chiến Tranh Chinh Phạt học viện mở vũ hội vài lần, thế thì đã chọn gần hết hỗ trợ. Thiếu nữ như Ái Bích Giai chiêu được người chắc nhờ vào thân phận nữ nhi của phó hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp.
- Bây giờ trong vũ hội hỗ trợ chưa bị ai tuyển chỉ còn hai loại người.
Càn Kình sờ cằm chậm rãi đi tới. Một loại là hoàn toàn không có tương lai phát triển, với loại người này thì rất khó để người khác đến chiêu mộ. Loại kia là có thực lực rất khá nhưng ánh mắt cực cao, không cho rằng những người trong vũ hội có tư cách khiến bọn họ làm hỗ trợ.
Ái Bích Giai nhìn bốn phía khi thấy Càn Kình thì mắt sáng lên, khóe môi cong nụ cười vui vẻ.
Thế là sao? Đêm nay ta là nhân vật chính!
Ái Bích Giai xoay người nhìn Bích Lạc đứng bên cạnh Càn Kình, nàng như bị trúng ma pháp mạnh mẽ nhất biến thành cục đá.
Sao có thể?
Ái Bích Giai không thể tin vào mắt mình. Khi nhìn ngoại hình tuyệt đẹp của Bích Lạc, Ái Bích Giai như thấy ánh sáng tỏa ra từ người Bích Lạc chọc mù mắt nàng.
Sao có thể? Làm sao có thể? Đây là Bích Lạc sao? Ái Bích Giai chớp chớp mắt muốn xác nhận phải chăng mình hoa mắt, đây chính là Bích Lạc bình thường mặc đen thui, đội mũ ma pháp đen che kín mặt, sợ bị người ta thấy sao?
Nếu mặt đã đẹp như vậy thì Bích Lạc giấu giếm làm lcái gì?
Ái Bích Giai ghen tỵ mắt tóe lửa như sắp bắn ra ma pháp hỏa cầu mà nàng không luyện thành, muốn đốt phỏng khuôn mặt Bích Lạc.
Phông nền! Trong khoảnh khắc đầu Ái Bích Giai xẹt qua câu không quá quen thuộc, lần này nàng là phông nền cho Bích Lạc bước lên sân khấu, dùng diện mạo của mình phụ trợ Bích Lạc càng xinh đẹp hơn.
Càn Kình nhìn mặt Ái Bích Giai xám xịt, nhỏ giọng nói:
- Nàng không phải là phông nền.
Ái Bích Giai nghi hoặc nhìn Càn Kình, sắc mặt xám tro có một chút hồng hào. Nữ nhân vĩnh viễn để ý nhất là cái nhìn của nam nhân. Một vạn nữ nhân nói một nữ nhân xinh đẹp không bằng một nam nhân khen có hiệu quả hơn.
- Nàng, chỉ là tên hề.
Càn Kình cười, thẳng lưng, không thèm nhìn Ái Bích Giai mặt vặn vẹo điên cuồng.