Sất Trá Phong Vân

Chương 590 : Liên minh quái thai (hạ)

Ngày đăng: 23:06 20/04/20


- Đúng rồi, quái thai, giống như đám quái thai trong liên minh quái thai.



- Ngươi nói quá đúng! Hắn chỉ là một Chiến Sĩ bình thường mà muốn nhận hỗ trợ, từ chối thành hỗ trợ của người khác, người này giống y như đám quái thai trong liên minh quái thai.



Càn Kình nắm tay Bích Lạc, Kha Lỵ định đi hướng cửa bên ngoài sân nhảy chợt khựng vài giây.



Càn Kình nghi hoặc nhìn Kha Lỵ, hỏi:



- Liên minh quái thai?



- Đừng để ý lời của bọn họ.



Mặt Kha Lỵ cứng ngắc, nói:



- Ngươi không phải quái thai.



- A! Ta nhớ ra rồi. Nữ nhân kia, nữ nhân đứng bên cạnh Càn Kình sao ta thấy quen mắt quá, thì ra nàng là người của liên minh quái thai!



- Liên minh quái thai?



Càn Kình tò mò nhìn Kha Lỵ. Bạn học cũ đã lâu không gặp là người trong liên minh quái thai? Liên minh quái thai rốt cuộc là cái gì?



Liên minh quái thai là cái gì?



Càn Kình ngồi bên gốc cây to dưới trăng bình tĩnh nhìn Kha Lỵ. Mấy ngày không gặp hoa khôi Áo Khắc Lan, giờ dáng người Kha Lỵ phát dục hơn, y phục nữ Chiến Sĩ ôm đường cong mặc trên người của nàng lại có ánh trăng làm nền lộ ra vẻ đẹp quen thuộc.



Càn Kình nhìn mặt Kha Lỵ, nghĩ đến ngày tháng trong Áo Khắc Lan học viện. Kha Lỵ là nữ sinh duy nhất trong mười người đứng đầu năm học cả ngày đuổi theo Càn Kình yêu cầu quyết đấu, chớp mắt đã là chuyện ba năm về trước.



Kha Lỵ cảm nhận ánh mắt Càn Kình thẫn thờ, gò má nàng hây hông, thấy người nóng ran.



Đúng vậy! Ta thích Càn Kình. Kha Lỵ rụt rè nhìn lại Càn Kình, không còn vẻ đáo để ba năm trước trong Áo Khắc Lan học viện. Ngực Kha Lỵ như có con nai nhảy lung tung.



Kha Lỵ hít sâu một hơi cố gắng ổn định cảm xúc, thầm nhủ với: Đúng vậy! Không sai, ta thích Càn Kình! Ở trước mặt hắn, ta không cần ngụy trang chính mình!



- Đúng vậy. Ta là liên minh quái thai!



Kha Lỵ bỗng thẳng sống lưng, bộ ngực như sắp nhảy ra khỏi y phục nữ Chiến Sĩ lồ lộ trước mặt Càn Kình.




Càn Kình khó hiểu gật đầu, nói:



- Cái này rất tốt, có gì mà kỳ?



Kha Lỵ ngần ngừ, nhỏ giọng nói:



- Ta thích nghiên cứu lịch sử quân sự của Man tộc.



- A? Vậy sao?



Càn Kình hơi bất ngờ. Dù ở trong thư viện Càn gia, các đời tiền bối nghiên cứu chiến tranh thì đa phần là nghiên cứu về quân đội Chân Sách hoàng triều và cách chiến tranh của quân đội Ma tộc, đối thủ một mất một còn.



- Nghiên cứu chính mình là để phát huy sở trường càng tốt hơn, bù đắp khuyết điểm. Nghiên cứu ma tộc vì tìm nhược điểm quân đội Ma tộc.



Kha Lỵ nhẹ giọng nói:



- Nhưng Man tộc, thế lực chưa từng có lực lượng huyết mạch chung cực chẳng phải vẫn luôn tồn tại sao? Điều này không đáng nghiên cứu sao?



Càn Kình khen ngợi nhìn Kha Lỵ. Luận điệu này dù là trong ghi chép tiền nhân trong thư viện Càn gia hay ghi chép quân sư trong thư viện Chân Sách hoàng triều đều không ai nhắc tới, trong thư viện có nhiều người là danh tướng lúc bấy giờ.



Dù đến hôm nay, cao tầng quân sự của Ma tộc hoặc Chân Sách hoàng triều có đoàn trí nang chuyên môn nghiên cứu Man tộc chẳng qua là để tránh cho dẫn đến Man tộc suy đoán quá nhiều, ngã hướng một bên. Đa số nghiên cứu bí mật chứ không công khai ra ngoài.



- Bích Lạc nghiên cứu ma pháp.



Kha Lỵ cảm nhận ánh mắt của Càn Kình, lòng hơi hồi hộp, vội chuyển đề tài vào Bích Lạc.



- Lý do nàng bị người gọi là quái thai...



Càn Kình lộ vẻ mặt ta hiểu rõ tại sao Bích Lạc bị gọi là quái thai gật gù. Một người ở trong mắt người ngoài không có thiên phú ma pháp cầm nhiều tài nguyện đến mức này, bất cứ ai đầu óc tỉnh tóa đều sẽ từ bỏ ma pháp. Cố tình Bích Lạc có niệt tình rất lớn với ma pháp, không có vẻ gì muốn từ bỏ hơn nữa bộ dáng không thành truyền kỳ Ma Pháp Sư thì tuyệt đối không bỏ qua.



- Còn có mấy người tình huống tương tự.



Kha Lỵ đếm ngón tay nói:



- An Độ Tư Tu thân cao chỉ có một thước sau mươi lăm nhưng nặng hai trăm cân, lấy thân phận Đệ tử Chiến Sĩ thi vào học viện. Ai cũng nói An Độ Tư Tu phải gầy đi nếu không thì tuyệt đối không thích hợp trở thành nhưng hắn không chịu giảm cân, vẫn cứ ăn và cố gắng tập luyện kỹ năng Chiến Sĩ, đáng tiếc...