Sất Trá Phong Vân

Chương 610 : Lười đánh ngươi

Ngày đăng: 23:06 20/04/20


- Không phải không tính, cũng không phải tính.



Mộc Nột Chân Sách chậm rãi gấp sách lại, nói:



- Hiệu trưởng đại nhân bảo ngươi đánh thắng Vệ Bất Hoan nên xếp hạng bốn mươi, nhưng nếu làm vậy thì không công bằng với người vất vả leo hạng. Vì vậy quyết định bạn học Càn Kình tạm thời xếp hạng bốn mươi Bảng bách chiến, vì vấn đề thứ tự xếp hạng nên bất cứ ai trong học viện đều không cần dựa theo quy tắc khiêu chiến của Bảng bách chiến, mọi người đều tự do khiêu chiến với ngươi. Vì vậy...



Mộc Nột Chân Sách cười híp mắt nhìn trước mặt có ba Chiến Sĩ mặc y phục Đệ tử Chiến Sĩ năm hai, ba, bốn chần chờ cùng nhau bước tới, vẻ mặt cảnh giác đối phương như sợ ai đó bỗng tăng tốc độ.



- Ngươi chính là Càn Kình?



- Ta muốn khiêu chiến với ngươi!



Ba người, hai câu đồng thanh như tập luyện nhiều lần, chiến ý ngang nhiên hiện rõ trên mặt và mắt ba người.



Hạng bốn mươi trong Bảng bách chiến Chiến Sĩ hệ, đại biểu tài nguyên kinh người, tương lai càng tốt đẹp hơn. Có lẽ bình thường mọi người không dám tùy tiện khiêu chiến với Vệ Bất Hoan ra tay độc ác, nhưng bây giờ thì khác rồi.



Ba Đệ tử Chiến Sĩ trẻ tuổi tràn ngập hy vọng nhìn Càn Kình. Tối hôm qua tin Vệ Bất Hoan đánh thua truyền ra và còn có một tin lan khắp học viện đó là Vệ Bất Hoan tu luyện đấu khí xảy ra vấn đề, chính miệng hiệu trưởng đại nhân thừa nhận điều này.



Là Chiến Sĩ, tu luyện đấu khí có vấn đề trước nay không phải chuyện nhỏ, sơ sẩy một cái là chết người, còn may mắn thì đấu khí đều phế, thân thể tê liệt cả đời.



May hơn một chút thì có lẽ thực lực giảm mạnh, thần kinh thác lạc chứ không tê liệt.



chính miệng hiệu trưởng đại nhân thừa nhận thần kinh Vệ Bất Hoan có vấn đề. Mặt ba Đệ tử Chiến Sĩ trẻ lộ vẻ đắc ý, có thể nói hiệu trưởng đại nhân nói mé hạng bốn mươi của Càn Kình trên Bảng bách chiến Chiến Sĩ hệ không phải thật, nếu không thì nàng đã không để mặc người ta khiêu chiến.




đấu kỹ huyết mạch Bạo Hùng: Bạt Sơn!



Sáng sớm, Chiến Tranh Chinh Phạt học viện yên lặng bỗng vang tiếng sấm rền mfua hè. Trong núi giả to lớn như chứa ma pháp bạo tạc, vô số đá vụn bắn tứ tung rầm rầm đânhs vào cây cối xung quanh, vỏ cây, lá rụng đầy.



Nhiều Đệ tử Chiến Sĩ cùng phát ra đấu khí ngăn cản đá vụn bay tung tóe, mặt nhiều người lộ vẻ đau đớn, hiển nhiên trong đá vụn ẩn chứa nhiều đấu khí chưa hao hết.



Rào rào rào rào rào rào!



Đá vụn bắn tung phát ra tiếng va chạm hoặc mất lực lượng bay cùng rớt xuống đất tựa như giọt mưa rơi xuống hồ nước.



Tiếng rung động qua đi chỉ còn lại yên lặng.



Ba Đệ tử Chiến Sĩ trẻ tuổi khiêu chiến ngơ ngác nhìn Càn Kình. Cái... Tiểu tử này thật sự là Chiến Sĩ Tru Ma? Tại sao hiệu trưởng đại nhân không nói? Đó không phải là nham thạch núi giả bình thường, nó là một khối Hỏa Thành Nham! Sau khi núi lửa phun trào thì dần lạnh hình thành nham thạch đặc biệt, cứng hơn đá hoa cương gấp mười lần.



Đổi lại là Đệ tử Chiến Sĩ trẻ tuổi đi lên, dù có vận toàn bộ đấu khí Hàng Ma cửu chiến, sử dụng đấu kỹ hộ thể một đấm đánh vào thì chỉ có tay gãy xương. Muốn để lại dấu vết trên Hỏa Thành Nham? Chắc chỉ để lại máu.



Một đấm nhẹ nhàng đánh nát núi giả Hỏa Thành Nham? Đó mà là nắm tay gì, là thiết chùy chuyên môn đập sắt trong tiệm thợ rèn mới đúng!



Các đệ tử xung quanh cùng ồ lên, trong đó có mấy đệ tử vốn định nhìn Càn Kình chiến đấu chiếm lợi lập tức từ bỏ suy nghĩ hấp dẫn đó.



sức chiến đấu của thanh niên này hết sức cường đại, dù hắn đứng im tại chỗ cho ba Chiến Sĩ trẻ tuổi Hàng Ma nhào lên đánh hội đồng, nhưng chỉ cần không trúng điểm yếu của nam nhân thì không thể tổn thương được Càn Kình một li.