Sất Trá Phong Vân
Chương 637 : Giống như thân gặp
Ngày đăng: 23:07 20/04/20
Dù là Lôi Quang Minh hay thành chủ đại nhân đều khẳng định Quân Dương kiếm là đấu binh cửu giai, cố tình Càn Kình nói không phải, rõ ràng muốn đối nghịch với Vân Tinh Huy Thăng đại nhân.
Lôi Quang Minh kích động người run bần bật, lòng thầm cầu nguyện Càn Kình cứ tiếp tục nói khùng điên cho đến khi chọc giận sư phụ, lúc đó thì... Hừ hừ!
Vân Tinh Huy Thăng vẫn im lặng, vũ hội tĩnh lặng chỉ có giọng Càn Kình văng vẳng trong đại sảnh.
Mộc Quy Vô Tâm rất muốn vọt tới trước mặt Càn Kình, dùng bàn tay bịt miệng hắn lại. Trong Vĩnh Lưu thành, nghiệp đoàn ma pháp không nể mặt thợ rèn già nhưng Hồng Lưu Chiến Bảo không thể làm như vậy, để Càn Kình tiếp tục nói thì...
- Thanh kiếm này chắc sử dụng mười ba loại kim loại khác nhau đúc ra, mặt dung hợp rất cẩ thận nhưng...
Càn Kình tặc lưỡi nói:
- Bảo là dung hợp chẳng bằng nói ghép lại. Tuy trông như là một khối chỉnh thể nhưng nếu đụng phải đấu binh thật sự dung hợp kim loại thì sẽ thấy ra hai bên chênh lệch.
Lôi Quang Minh nhìn Càn Kình không ngừng phát biểu, gã không thể kiềm chế sự hưng phấn. Tiếp, cứ khoác lác tiếp đi, tuyệt đối đừng ngừng!
Ánh mắt ngơ ngác của Vân Tinh Huy Thăng dần thay đổi, lần này thật sự giật mình. Vân Tinh Huy Thăng nghe nói Hồng Lưu Chiến Bảo có một thợ rèn rất khá, định đến khuyên hắn từ bỏ con đường Chiến Sĩ. Chân Sách hoàng triều có Chiến Sĩ huyết mạch sẽ không để ý thêm một Chiến Sĩ bình thường.
Nhưng thợ rèn thì khác, Công Hội Thiết Tượng vĩnh viễn không ngại có nhiều thợ rèn, đặc biệt có thiên phú rèn!
Vân Tinh Huy Thăng đã tính toán hết rồi, nếu thanh niên tên Càn Kình mà Lôi Quang Minh nói thật sự có thiên phú rèn thì lão sẽ hết sức khuyên bảo hắn từ bỏ con đường Chiến Sĩ không có tương lai, tham gia vào hàng rèn. Nếu Càn Kình không muốn từ bỏ, chỉ cần thiên phú khá tốt, cùng lắm Vân Tinh Huy Thăng sẽ thu hắn làm đồ đệ.
Vân Tinh Huy Thăng có tự tin chỉ cần lão mở miệng bảo muốn thu đồ đệ thì đừng nói là những thợ rèn trong Vĩnh Lưu hành tỉnh, dù là người chưa từng rèn cũng nguyện ý bái sư học nghề.
Tiểu tử này dường như không chỉ đơn giản là có thiên phú. Vân Tinh Huy Thăng từ kinh ngạc thẫn thờ lấy lại tinh thần. Nếu mới rồi Vân Tinh Huy Thăng còn nghi ngờ Càn Kình nói đấu binh của lão không phải đấu binh cửu giai thì bây giờ lão không còn nghi ngờ hắn nói lung tung, suy đoán bậy bạ nữa.
- Ngươi... Ngươi nói quá đúng!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Sânn hảy yên lặng giờ đây không tiếp tục yên tĩnh. Các khách khứa sớm đã căng thẳng thần kinh giờ thì đứt dậy, các loại thanh âm kinh ngạc bật thốt. Chuyện xảy ra trong sân nhảy hôm nay quá kinh người.
Tác phẩm vũ khí Vân Tinh Huy Thăng đưa đến bị Càn Kình nói không đáng một đồng, đệ nhất thợ rèn Vĩnh Lưu hành tỉnh chẳng những không nổi giận mà còn ở trước mặt nhiều người phóng khoáng thừa nhận Càn Kình nói đúng hết.
Vân Tinh Huy Thăng có địa vị gì? Hội trưởng Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu thành, đệ nhất thợ rèn Vĩnh Lưu hành tỉnh, một trong các giám khảo đại hội Thần Tượng. Dưới loại tình huống này dù Vân Tinh Huy Thăng có lớn tiếng trách móc Càn Kình nói lung tung thì mọi người sẽ kiên quyết tin vào đệ nhất thợ rèn Vĩnh Lưu hành tỉnh.
Cái gì? Này sao có thể?
Lôi Quang Minh cảm giác như có bồn nước lạnh từ trên đầu rót xuống chân, trong phút chốc cảm xúc hưng phấn biến mất sạch. Trong trường hợp này Vân Tinh Huy Thăng thừa nhận Càn Kình đúng? Sư phụ rèn riết đầu óc bị hư? Sớm như vậy đã già lú lẩn?
Lòng Lôi Quang Minh không ngừng oán trách bề ngoài thì không dám nói câu gì. Dù sao Vân Tinh Huy Thăng là đệ nhất thợ rèn Vĩnh Lưu hành tỉnh, còn là sư phụ của Lôi Quang Minh, tùy tiện nói một câu có thể khiến gã không sống nổi trong giới thợ rèn. Khi đó Công Hội Thiết Tượng khác sẽ không nhận Lôi Quang Minh, gã chỉ có thể đầu vào đại gia tộc làm thợ rèn thu nhập tàm tạm nhưng vĩnh viễn vụt mất quyền lực, giúp đỡ Lôi gia không được bao nhiêu.
- Tiểu tử... Không! Người trẻ tuổi... Không... Càn Kình, ngươi nói quá đúng!
Vân Tinh Huy Thăng liên tục đổi ba xưng hô, vẻ mặt cuồng nhiệt với nghề rèn:
- Đúng là tăng thêm hồng lân vào hoàng hôn, lưu hoàng không thêm thời gian...
- Tại sao phải thêm lưu hoàng?